Việt Nam có thể vỡ đê Covid_19 bất kỳ giờ nào

28 Tháng Ba 202011:08 CH(Xem: 4398)

                    Việt Nam có thể vỡ đê Covid_19 bất kỳ giờ nào

89567078_254454445564202_7699218444222201856_n                                                  Hình Facebook



VietTuSaiGon

  RFA Blog



      Bước vào năm 2020, biến cố đầu tiên khiến tôi mất ngủ mấy đêm liền là rạng sáng ngày 9 tháng 1, không hiểu sao do linh cảm hay một thứ gì đó thôi thúc, tôi không ngủ được, dậy bật máy, vào facebook, ngay lúc đó, trang tin chính xuất hiện video-clip phát trực tiếp của facebooker Nguyễn Thị Tâm, cảnh nhập nhoạng, chớp lóe, nổ đì đùng. Giọng người phụ nữ trong video đầy hoảng hốt “Chúng đã tấn công Đồng Tâm rồi!...”. Và sau đó là cái chết của cụ Lê Đình Kình cũng như hàng loạt vụ bắt bớ, đánh đập và trấn áp man rợ…

Nhưng sâu xa hơn, có lẽ chúng tôi bị bất an từ khi dịch tả lợn châu Phi hoành hành vào nửa cuối năm 2019, cả nước nóng lên vì dịch, nhiều quốc gia khu vực cũng nóng lên vì dịch nhưng ngành quản lý thị trường Việt Nam không có bất kì động thái nào để ngăn ngừa tình trạng thịt lợn không kiểm định tràn ra thị trường. Hiếm hoi lắm mới thấy công an kinh tế xuất hiện ở một số chợ Sài Gòn và con số khống chế rất nhỏ so với thực tế.

Nỗi bất an càng trở nên kinh khủng hơn khi chúng tôi bắt đầu theo dõi thông tin dịch cúm Vũ Hán, có nhiều người chết nhưng khách Trung Quốc vẫn có mặt khắp mọi thành phố Việt Nam.

Giao Thừa Tết Nguyên Đán 2020 cũng khá đặc biệt, chưa bao giờ pháo hoa nhiều đến thế, khắp mọi nơi, pháo hoa nổ rực trời. Trong phút giây ấy, tự dưng tôi lại nghĩ tới Tết Mậu Thân 1968 và thấy một thứ gì đó chẳng bình yên.

Dạo một vòng đón giao thừa, lạ, năm nay xuất hiện rất nhiều đường quê thắp nến. Người ta cắm những ngọn nến hai bên vệ cỏ lề đường rồi đốt lên thành những dãy ánh sáng ở các ngõ quê nhìn rất thơ mộng. Nhưng không hiểu sao, lúc ấy tôi lại liên tưởng đến những nghĩa trang bên đường từ Sài Gòn về Vũng Tàu, hằng cuối tuần, người ta cũng thắp nến như vậy.

Và pháo hoa giao thừa nổ khắp mọi nơi khiến tôi thấy những chùm ánh sáng của nó có gì đó tua tủa, giống hình của con virus chết chóc kia rồi tự hỏi có phải mình đang đi trên mặt đất quê nhà hay là đang nằm chiêm bao? Vì mọi thứ diễn ra trước mắt đó nhưng có cái gì đó cứ ảo ảo, không thật?!

Thế rồi cái gì đến cũng phải đến, Việt Nam có những ca nhiễm dịch đầu tiên gồm người Việt và khách du lịch Trung Quốc, Việt Nam có xã đầu tiên cách ly ở tỉnh Vĩnh Phúc.

Sau đó hai tuần thì Chính phủ Việt Nam chuẩn bị ra thông báo đã dập được dịch hoàn toàn, chuẩn bị mở cửa mọi hoạt động trở lại thì xuất hiện ca thứ 17. Mọi chuyện trở nên rối rắm, trong vòng chưa đầy hai tuần sau ca 17, liên tục các ca nhiễm Covid_19 được phát hiện và con số đã vượt 100. Nhưng theo một nguồn tin của người bạn làm trong ngành y tế cộng đồng tại Việt Nam thì con số đã vượt 200 nhưng vì lý do an ninh và chính trị, Chính phủ không muốn mọi chuyện trở nên không kiểm soát được. Hiện tại, con số tuyên bố trong vài ngày tới sẽ cố gắng không để chạm ngưỡng 1000 và với đà bùng nổ hiện tại, con số sẽ rất khó để nói là dưới 2000. Việc giảm con số công bố bây giờ là cần thiết…!

Tình trạng nhiễm chéo, nhiễm vết dầu loang Covid_19 tại Việt Nam đã bắt đầu bùng phát, Chính phủ có lệnh từ đóng cửa toàn bộ các hàng quán, dịch vụ trên toàn quốc. Đây cũng là bước đầu của việc cách ly trên diện rộng.

Điều khiến chúng tôi thấy lo sợ không phải là dịch mà là thái độ của cả người dân và chính quyền địa phương trước nạn dịch. Những đoàn xe vận động, tuyên truyền kêu gọi mọi người ở trong nhà để phòng chống Covid_19 chạy ngang các khu chợ đầu làng rất khó khăn vì phải giảm tốc độ để tránh người.

Trong khi đó, Sài Gòn, Đà Nẵng, Hà Nội, Nha Trang, Huế và những thành phố khác đã thực hiện triệt để lệnh của Chính phủ, dường như người ta đã biết sợ sau những gì xảy ra. Tuy nhiên, cũng ngay tại các thành phố này, có một số người vẫn ngồi với nhau, không cho ngồi quá 20 người thì người ta ngồi 19 người trở xuống.

Ngay cả những cán bộ đầu ngành vẫn không tuân thủ lệnh của Chính phủ, một người bạn làm trong ngành xổ số kiến thiết đã trải lòng với tôi rằng ông cảm thấy công ty chỗ ông làm việc là cái ổ có thể bùng phát dịch bất kì giờ nào. Vì mọi nhân viên đều tuân thủ phòng dịch nhưng các sếp thì tự cho họ cái quyền không đeo khẩu trang, thậm chí không cần xịt cồn khô trước khi làm thứ gì đó theo qui định.

Nếu như trong các tình huống khác, việc dựa dẫm công thần, tình trạng cậy quyền thế, ghế ngồi để cho mình một thứ đặc quyền nào đó để khác người thì hậu quả cao nhất nếu có chết người thì cũng chỉ chết bản thân người đó và những người liên quan có chủ ý. Còn với tình trạng bệnh dịch hiện tại, bất kì sự chểnh mảng, cẩu thả nào cũng có thể dẫn đến nguy hiểm cho rất nhiều người, không ngoại trừ chết người hàng loạt.

Bài học xương máu đang bày ra trước mắt, ngay cả những quốc gia siêu cường, những quốc gia có nền y học vào bậc nhất địa cầu này vẫn phải loay hoay, lúng túng, thậm chí thúc thủ trước nạn dịch bùng phát và con số người chết vẫn cứ tăng đều. Nhưng hầu hết cán bộ địa phương tại Việt Nam đều rất coi thường dịch bệnh, mọi hoạt động phòng chống của họ đều rất ầu ơ, thụ động chờ lệnh của Chính phủ và khi có lệnh thì lại vác loa ra đường kêu gọi, cờ xí, kèn trống khua inh ỏi nhưng sau đó, có thể mọi người cùng kéo ra quán, khi Chính Phủ có lệnh cấm quán thì kéo về một gia đình nào đó trong nhóm để ăn nhậu, hát karaoke mừng ngày làm việc “thành công rực rỡ”.

Tất cả mọi dấu hiệu đều cho thấy mọi thứ rất mong manh, dễ vỡ. Mặc dù Việt Nam đã huy động toàn bộ lực lượng an ninh để theo dõi, lần ra manh mối từng người có liên quan đến những ca dương tính Covid_19 để cách ly, và lại tiếp tục tìm những người từng tiếp xúc với các F1, F2 này để cách ly… Quân đội cũng vào cuộc, làm việc với công suất cao. Nhưng liệu điều này có thể khắc phục được tình huống xấu nhất có thể xảy ra bất kì giờ nào?!

Bởi bù vào đó, giới cán bộ địa phương lại rất ầu ơ, hình như họ đã quen với hô khẩu hiệu nên khi có lệnh bên trên thì họ lại mang khẩu hiệu, cờ xí, loa kèn ra để kêu gọi, hô hào. Xong thì lại về cất mọi thứ vào kho. Thứ họ quan tâm nhất khi vận động tuyên truyền không hẳn là hiệu ứng của lời kêu gọi mà là chi phí nhận được, từ tiền công đến tiền xăng dầu, tiền điện, phí bồi dưỡng tăng ca… Bằng chứng của vấn đề  này là xe chính quyền địa phương phải lạng lách, đi chậm như rùa khi ngang qua các khu chợ đầu làng và ở các khu chợ này, hầu như không thấy ai đeo khẩu trang. Còn cán bộ thì vẫn cứ ăn chơi đàn đúm, không biết vài ngày tới sẽ như thế nào chứ cho đến bây giờ, mức độ ăn chơi, nhậu nhẹt của họ chưa hề giảm.

Một người bạn học cùng lớp với tôi thời đại học, hiện nay đang làm chức vụ Phó Bí thư huyện ủy của một huyện ở miền Trung Việt Nam đã chua chát đưa ra nhận định: “Đừng vội mừng khi thấy Việt Nam có ít ca nhiễm và chưa có ca chết. Tình trạng vỡ đê có thể diễn ra bất kì giờ nào. Mà vỡ một phát thì cuốn tất tần tật đó! Thấy các ông cẩu thả mình sợ quá!”.

Cách ví von dịch bệnh với bờ đê sắp bị vỡ của người bạn cán bộ khiến tôi rùng mình. Bởi lẽ, không có cách ví von nào chính xác và sinh động hơn cách này. Vì chống dịch không phải là trách nhiệm độc quyền của nhà nước, chính phủ. Thế nhưng trước lúc tôi ngồi gõ những dòng chữ này chưa đầy nửa tháng, tôi từng đến một số khu chợ và chợ đầu làng để hỏi bà con sao không đeo khẩu trang và khuyên họ đeo, có người nói thật lòng, đầy nghiêm trọng với tôi rằng “… dịch là ở bên Trung Quốc, nói cẩn thận chứ không thì bị công an bắt đó…!”.

Phải nói rằng đại bộ phận người dân Việt Nam rất sợ chính phủ, sợ công an, sợ nhiều thứ liên quan đến chính trị. Nhưng hình như họ không sợ dịch hoặc hiểu biết của họ về dịch rất thấp, họ chỉ chờ mọi thứ ở thông tin nhà nước. Đương nhiên là thông tin nhà nước bao giờ cũng rất chậm so với thực tế, bởi nó qua cái lưới lọc tuyên giáo.

Và đương nhiên, việc chống dịch ở Việt Nam có một lợi thế rất lớn, đó là yếu tố quyết liệt từ phía nhà nước và chính phủ cũng như sự tuân thủ vô điều kiện của người dân vào nhà nước và chính phủ vì họ rất sợ công an, sợ nhà nước. Nhưng, sự tuân thủ vì sợ chứ không phải vì hiểu biết là một con dao hai lưỡi.

Tập tính sợ hãi nhà cầm quyền của đại bộ phận người dân cũng như thói quen sống trác táng, lộng quyền và cẩu thả của rất đông quan chức địa phương sẽ là những cái lỗ mối lớn trên thân đê chống dịch và nó có thể gây vỡ đê bất kì giờ nào!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Ba 20248:16 CH(Xem: 395)
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
26 Tháng Ba 20248:38 CH(Xem: 220)
Điều đó nói lên 2 vấn đề: 1. Đảng cs xem bệnh nhân là những con mồi để làm tiền, cho dù có BHYT thì cũng phải đóng tiền, làm cho người dân túng quẩn. 2. Đảng cs xem việc người dân đói khát là lẽ tự nhiên, do đó an sinh xã hội tại VN gần như không có, ngoài những cơ sở từ thiện tự phát mọc ra để giúp đỡ người dân. Vậy mà chúng mày còn gan họng ra mà nói phét thì điều đó chứng tỏ lũ dư lợn viên ngu lâu dốt bền chúng mày chỉ là những con chó, chỉ biết sủa theo lệnh chủ và được ban phát tý cơm thừa canh cặn mà thôi!
25 Tháng Ba 20249:08 CH(Xem: 155)
Bộ Nội vụ Vương Quốc Anh đang cho chạy quảng cáo trên các nền tảng xã hội với mục đích ngăn ngừa người Việt Nam nhập cư bất hợp pháp vào Xứ Sương mù bằng thuyền nhỏ. Truyền thông Anh Quốc loan tin ngày 25/3 dẫn nguồn từ Chính phủ London cho biết biện pháp vừa nêu được thực hiện vào khi số lượng ngày càng tăng thuyền nhân từ Việt Nam đến Anh Quốc bất hợp pháp qua eo biển Manche, tiếng Anh là English Channel.
22 Tháng Ba 20246:48 CH(Xem: 224)
Hồ Chí Minh (HCM) qua đời năm 1969. Trong bản Di chúc ông viết: “Còn non, còn nước, còn người, Thắng giặc Mỹ, ta sẽ xây dựng hơn mười ngày nay!”. Là điều đã được thực hiện. ”Miễn là cá sống dưới hồ. Cỏn con cũng có ngày to kếch sù” (1). Song phương thức thực hiện mới là quan trọng. CSVN thiếu kỹ thuật, vốn đầu tư, trí tuệ để sản xuất công nghiệp. Đảng, nhà nước để xây dựng thành công CNXH và phát triển đất nước giàu, mạnh, đã đem nhượng bán tài nguyên thiên nhiên ‘rừng vàng bể bạc’ cho nước bạn và xuất khẩu sức lao động của nhân dân. Nhờ đó CSVN đã
19 Tháng Ba 20248:06 CH(Xem: 681)
Thế nhưng hầu hết các tờ báo Việt Nam đều im lặng trước những thông tin rất quan trọng, thu hút sự chú ý của tòan dân. Khi nhân dân lên tiếng thì Báo chí lại trích lời của Tổng bí thư và coi là: “xuyên tạc, tung tin, tác động, chia rẽ nội bộ ta hòng phá hoại công tác nhân sự của đảng” và nhiều người đã phải chịu án tù hoặc bị phạt hành chính vì thực hành quyền tự do ngôn luận này. Chúng ta thấy một điều rất lạ kỳ là hầu hết các tin tức quan trọng về Việt Nam đều được báo chí quốc tế lên tiếng trước, nghĩa là ở Việt Nam không phải không có nguồn tin mà chính sự “bịt miệng” đã đẩy những tin tức đi xa hơn, đem lại uy tín cho các tổ chức nước ngoài.
16 Tháng Ba 20245:58 CH(Xem: 1538)
Lại nói về chức phó vương xứ Tận còn để trống ít lâu thì triều đình vội vã ban chiếu ngự bình sắc phong quan tham tri xứ Quảng Võ Thường phẩm hàm cấp ba lên nhiếp chính làm cho triều đình ai nấy cũng đều xôn xao bất mãn, bởi quan phẩm hàm cấp thấp, không theo con đường cơ cấu xưa nay, hơn nữa quan còn trẻ tuổi, khi thụ phong chỉ mới trên dưới 50 mà ở vị trí số 2 triều đình thì sợ lòng dân không phục. Biết ý quần thần, đức vua Lú mới truyền thái giám truyền tay cho xem qua lý lịch trích ngang của Võ Thường, theo đó tân phó vương là cháu đời thứ 19 của… Võ Tòng, gọi Tòng bằng ông tổ cậu...
14 Tháng Ba 20247:42 CH(Xem: 958)
Sau ngày cộng sản Đông Âu và Liên Sô sụp đổ thì khẩu hiệu “chủ nghĩa Marx Lenin bách chiến bách thắng” đã không còn hợp thời, nên 1992 Hiến Pháp của Đảng được sửa đổi và trong đó có thêm phần “tư tưởng Hồ Chí Minh.” Nhưng rồi Đảng lại không biết trình bày cái tư tưởng đó như thế nào, ngoài những khẩu hiệu kêu gọi toàn dân nên như thế này, thế kia… Ông Trần Ngọc Thành, quê Nghệ An, một cựu đảng viên, hiện sống tại Ba Lan, cho rằng ông chỉ thấy “tư tưởng Hồ Chí Minh” chỉ là những câu như: cần kiệm, chí công vô tư, chủ nghĩa yêu nước… Ông nói đó là những thứ sáo rỗng.
14 Tháng Ba 20247:38 CH(Xem: 780)
Bọn truyền thông giẻ rách hải ngoại luôn mồm ca tụng quê hương giàu đẹp, bọn dư luận viên láo toét về con đường đi lên XHCN, bọn Vịt kiều thân cộng, ở xứ người no cơm ấm cật thích về thăm VN khoe mẽ, nói chung tất cả những đứa nào hay ca ngợi VN hôm nay giàu đẹp thì hãy chống mắt lên mà nhìn, nhìn xong rồi ngọng luôn chứ hùng biện, ngụy biện, xảo biện gì nổi nữa?! Sự thật đằng sau những tòa nhà cao tầng, những hào nhoáng giả tạo thì đời sống người dân trong nước vẫn mãi nghèo hèn, nhà cầm quyền csVN hoàn toàn ngó lơ, nếu có trợ cấp thì chỉ vài ba trăm ngàn tương đương 2, 30 chục đô la một tháng...
14 Tháng Ba 20247:33 CH(Xem: 490)
Đang yên, đang ổn trong rừng Nó đào, nó bới, nó bưng về thành Nó chặt, nó tỉa bớt cành Nó chôn xuống đất, ghi danh... sếp trồng Bu đầy, cả một đám đông Vỗ tay tán thưởng, nức lòng ngợi ca Một rừng cờ phướng, áo hoa Có cả bóng áo cà sa niệm bùa Mỗi năm có biết bao mùa Mùa chặt, mùa đốt... và mùa trồng cây Chặt phá loang lổ, tầy huầy Muốn đốt cho sạch phải xây nhiều lò Muốn trồng, phải trồng cây to Chóng thành củi gộc thồn lò cháy ngon Ngu gì trồng mớ cây con Hết nhiệm kỳ, nó chả còn sống đâu
13 Tháng Ba 20248:03 CH(Xem: 697)
Ôi, có gì không rõ mà phải làm rõ, ông Phó Chủ tịch ơi! Lý do chắc là tại họ làm biếng, không chịu về nước xây dựng CNXH cho mấy ông đó thôi. Có lẽ ai đó đã làm cho họ hoang mang, dao động, khi nói rằng: “Đổi mới chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa“. Nhân loại đã đi được gần ¼ đoạn đường trong thế kỷ này. Còn hơn ¾ đoạn đường nữa mới hết thế kỷ, nhìn đoạn đường hơn 76 năm còn lại, có lẽ họ ngẫm nghĩ: Chẳng biết mình có sống được chừng tới đó hay không mà về đó để xây dựng, cho dù đến hết thế kỷ này có xây CNXH thành công đi nữa...
28 Tháng Ba 2024
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 2024
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...