Việt Nam: Nơi được "thế giới" bình chọn là một trong những quốc gia có chỉ số hạnh phúc cao. (theo lời của bọn Chuyên Láo trong nước).
Ăn rồi mà lại chưa ăn Bữa cơm thoáng chốc, nhọc nhằn bao lâu Có còn gì để ăn đâu Buồn vương mắt trẻ, rầu rầu mắt cha Ngọt ngào chẳng bõ xót xa Cũng ngày hai bữa, cũng nhà đấy sao? Tại sao? Muôn sự thế nào? Ai ra khúc nhạc, ai vào câu thơ? Lấy gì nuôi lớn ước mơ Lấy gì cho những tuổi thơ vào đời?
Giá như ai đó ít lời Giá như ai đó nhìn đời từ đây
Nhiều người cứ ngỡ rằng cái đám này chúng nó qua Anh, qua Mỹ học hành thì cũng tiến bộ để tạo nên một sự thay đổi chính trị cho Việt Nam, đặc biệt là giới chính khách Hoa Kỳ.
Bé cái lầm, không phải chúng nó nốc Coca, xơi Hamburger là Mỹ hóa đâu, bởi vì dễ gì bọn chúng nó đá đổ cái nồi cơm mà cha mẹ chúng nó và chính bản thân chúng nó đang ăn?!
Không tin hả chú Sam? Cứ nhìn thằng Nguyễn Thanh Nghị con thằng thủ tướng Ba Ếch Nguyễn Tấn Dũng du học bên Mỹ ngày nay là Bộ Trưởng Bộ Xây Dựng csVN đấy! Hay là...
Xin hỏi VTV một câu
Ngày lễ trọng hôm nay sao các người câm như Hến
Không một lời nhắc đến
Một chiến công hiển hách của tiền nhân
Ai cho phép các người được quên
20 lần xâm lăng của 4000 năm lịch sử
Trò chui sâu , leo cao như Hoàng trung Hải đã cũ
Các ngươi ăn cơm ai , lương bổng ai trả
Mồng 5 tết lại đi quảng bá dân vui tết Trung hoa
Bản tin tối lại khoe tên lửa siêu thanh Nga
Sắp sửa cùng Trung Hoa ra biển Đông tập trận...
Sao VTV lại câm như Hến
Phải trả lời cho trăm triệu người dân
Trên cửa điện ghi dòng chữ <Nối dòng Âu Lạc nhà nòi, Thiên trao ngọc hạnh sáng soi kế đời>. Ngay sau khi lập điện thờ, bà Điền đã tuyên truyền rằng Bác Hồ ngự tại <Điện thờ Hoàng Thiên Long> và truyền cho bà ta viết kinh sách "cứu nhân độ thế cho trần giới" đồng thời tự nhận mình là <Nữ thần giao liên và lương y chữa bệnh bằng tâm linh>. Ngoài ra, bà ta còn rêu rao <Điện thờ Hoàng Thiên Long> là kho thuốc tiên, còn <Đại Sơn Lâm> ( nơi con rể bà Điền ở Thượng Tiến, Kim Bôi, Hòa Bình) là <tổng kho nước Thánh>.
Tiến hành tấn công Huế, quân đội CS sử dụng 4 trung đoàn chính quy và các tiểu đoàn độc lập, tiểu đoàn đặc công. Họ tấn công Bộ chỉ huy Sư đoàn 1 VNCH ở Mang Cá nhưng không vào được. Họ quay sang chiếm khu Đại Nội của Triều Nguyễn là một khu vực văn hóa không được phòng thủ nhiều. Họ cũng đánh chiếm các khu dân cư ở phía nam sông Hương. Khi quân đội VNCH và đồng minh phản công, quân đội CS đưa thêm 3 trung đoàn ở Khe Sanh về tham chiến, trận đánh kéo dài đến ngày 25-2-1968 mới chấm dứt...
6G ngòi nổ lung tung
6G châm nổ đì đùng sướng tai
Nổ banh xác ướp quái thai
Nổ tan quốc hụi hôi khai nhà lồng
Nổ chờ sập núi cạn sông
Nổ cho thế giới biết ngông thế nào
Nổ như bắp loạn cào cào
Nổ to hơn tiếng thét gào ăn xin
6G cả nước rung rinh
6G biết trước đỉẻng mình xạo ke!
Nếu không có gì mới và khó mà có thể có gì mới, ít ngày nữa, trước ngưỡng năm mới âm lịch, cả trăm triệu người Việt sẽ tiếp tục nghe lại điệp khúc, đại loại: Với tất cả sự khiêm tốn, chúng ta vẫn có thể nói rằng, đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay nhờ nỗ lực phấn đấu bền bỉ, tiếp tục khẳng định con đường đi lên CNXH là đúng đắn, phù hợp với quy luật khách quan, với thực tiễn Việt Nam và xu thế phát triển của thời đại …
Ở Việt Nam có câu hỏi rất hay: Đồng chí ấy là con đồng chí nào mà giỏi thế nhỉ? Bởi đơn giản một lẽ là các đồng chí con không tự đi lên bằng đôi chân của mình. Nhân cách của các đồng chí con đã hỏng từ đầu rồi. Người có lòng tự trọng sẽ không chấp nhận một con đường ưu tiên như vậy. Đã hỏng thì làm cán bộ tốt sao được? Điều này có vẻ xa lạ với đa phần mọi người ở Việt Nam nhưng lại rất gần, dễ hiểu với thanh niên các nước văn minh. Tôi không ngạc nhiên khi củi gộc, củi khủng chất đầy và sẽ không ngạc nhiên trong một thời gian dài nữa. Bởi các đồng chí thiếu gốc...
Chưa hết, sự ngu dân đã trở thành cuồng tín xuẩn động khi những thanh niên trong nước đổ ra đường để mừng chiến thắng một đội bóng hay đạp phá lãnh dự quán Thái Lan nhiều năm về trước khi VN thua đã nói lên tâm lý ngu dân bầy đàn đã lên đến cực điểm, hàng trăm ngàn chiến xe máy đổ ra đường rú ga, bóp kèn inh ỏi sau đó chia ra đua xe để ‘mừng chiến thắng’, sau đó cũng có vài kẻ đo đường ra đi mãi mãi nhưng khốn nạn hơn là những người đi đường vô tội bị chết oan vì những hung thần đường phố này...
Căn cơ bò đỏ đàn bầy
Sống nhờ cung cách giả cầy a dua
Cắn càn thân phận chó hùa
Quên mất cha mẹ bốn mùa chưa no
Nick ảo giấu diếm mặt mo
Cuồng đỉẻng bợ đỉẻng diễn trò lưu manh
Trường làng chữ nghĩa chưa rành
Bị đỉẻng lợi dụng háo danh lót đường
Căn cơ bò đỏ khác thường
Nhất định không chịu tỏ tường hiểu thêm
Óc ồồồn đen như bóng đêm
Thông tin trung thực chẳng thèm chuyên sâu
Để đỉẻng bịt mắt phủ đầu
Sai khiến như cá hầm cầu chờ phân
Hùa hèn ngu quá bốn lần
Chết danh bò đỏ óc đần tối tăm
Người người đi ngang qua, ngày ngày đều thấy gã ngồi trước sân đeo khẩu trang cắm cúi cầm đũa tỉ mẩn gắp từng con giòi trong đống cứt quẳng vô cái bếp lò đang nấu cháo heo kế bên. Những con giòi quằn quại trong lửa đỏ trước khi bị thiêu cháy ra tro, bốc lên mùi khen khét ... Hỏi thì gã nói cần phải diệt giòi, mà diệt bằng cách đốt lò chắc cũng góp thêm chút ít nhiệt lượng giúp cho nồi cháo heo mau chín ... Người ta nói sao lại cứ phải gắp từng con giòi như thế, hãy dọn cả đống cứt đi có phải nhanh hơn không, !
Chỉ có khi nào người dân Việt Nam thay đổi tư duy, mong muốn thay đổi thể chế chính trị đang cai trị mình, thay đổi cái xã hội mà mình đang sống, hàng triệu người dân chịu đứng lên, đòi hỏi thay đổi, chấp nhận hy sinh mạng sống để giành lấy, thì khi đó mới đánh động được lương tri nhân loại, được thế giới lên tiếng và ủng hộ, còn nếu vẫn ngậm miệng trong bất mãn thì cứ hãy tiếp tục kiếp sống con cừu trong cái chuồng súc vật mang tên nước CHXHCN Việt Nam!
Những người Việt thành công tại nước ngoài rất ít, còn những người Việt hút sách, chây lười, homeless, sống nhờ trợ cấp thì rất nhiều, cho nên sự đóng góp của người Việt tại Mỹ cũng rất khiêm tốn, nhân đây cũng xin can mấy ông bà tranh đấu ‘phong trào’ tại Mỹ đừng nên phong thánh vô tội vạ, cứ thấy ai bị công an cộng bắt đều phong cho họ là “Anh hùng, Anh Thư” cho dù họ chỉ tranh đấu để đòi hỏi đất đai bị cướp, họ đòi hỏi nhân quyền nhưng vẫn chấp nhận sự cai trị của cộng sản, một sự mâu thuẩn đến như thế mà tuyên công kể trạng thì đúng là những câu chuyện hài thời thổ tả!
Khi thực trạng năm vừa qua đã như ai cũng biết mà vẫn xem là “thành tích và đóng góp to lớn”, nếu dựa trên… “nền tảng” đó để hành động trong năm mới theo kiểu tư duy của ông Nguyễn Phú Trọng, chắc chắn “quyết tâm mới, khí thế mới, tiến bộ mới, nhiều thắng lợi mới” chỉ có thể là những hậu quả mới, trầm trọng hơn. Nếu còn đinh ninh phải “trông người, ngẫm đến ta”, điều duy nhất để chúc ông Trọng và hệ thống chính trị, hệ thống công quyền do ông dẫn dắt là: “Từ năm tới, có sao nói vậy, nói sao làm vậy” như… thiên hạ!
Về đối nội đảng csVN vẫn cố gắng giữ vị trí toàn trị đứng trên luật pháp, họ đứng trên cả ba nhánh tam quyền mà họ tạo ra để làm màu, do đó những bản án buồn cười tại Việt Nam vẫn tiếp tục xảy ra, cùng chung một bản chất phạm tội nhưng hạng thứ dân thì bị xử thẳng tay còn đảng viên thì ưu ái nhẹ nhàng hơn với những khái niệm tào lao như: “gia đình có công với cách mạng”, “có đóng góp nhiều nhưng mới chỉ phạm tội lần đầu”…; từ đó cho thấy cái cơ chế cai trị nước Việt Nam mà đảng quản lý chỉ là một cơ chế tồi tàn hủ bại...
Ghép việc “đồng chí” Phạm Bình Minh và “đồng chí” Vũ Đức Đam “thôi” mọi thứ để minh họa cho việc “đồng chí” Nguyễn Xuân Phúc đột nhiên thấy cần... “thôi” luôn và mượn điều đó để cùng lờ đi trách nhiệm của “đồng chí” Phạm Minh Chính – Thủ tướng đương nhiệm – rõ ràng là hết sức phi lý! Không có tác động của... ngoại lực và có thêm những kỹ năng khác ngoài gật và lắc, chắc chẳng có ai điềm nhiên... nhất trí như thế!
Quân đội nhiều nước có lực lượng nữ quân nhân nhưng là những đơn vị chính quy, thực sự có khả năng tác chiến hoặc hoạt động hậu cần, y tế, tải thương...Không biết có quốc gia nào trên thế giới có chương trình huấn luyện quân sự cho sinh viên không nhưng ngoại trừ Israel, có lẽ không nước nào huấn luyện quân sự cho nữ sinh viên thành một lực lượng trừ bị cho quân đội. Việc duy trì huấn luyện quân sự cho sinh viên kể cả nữ do đó chỉ còn một mục đích duy nhất: - Vắt sữa, góp phần nuôi sống lãnh đạo quân đội và bộ quốc phòng.
Sau sự kiện vừa kể, Trung Quốc đột nhiên bày tỏ sự mềm mỏng hiếm có. Theo Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc thì Trung Quốc mong giữa hai bên sẽ có “sự tôn trọng lẫn nhau”: Hy vọng Mỹ sẽ nhìn nhận Trung Quốc và quan hệ Mỹ – Trung khách quan và hợp lý, hành động vì lợi ích của chính Mỹ và lợi ích chung với Trung Quốc, thu hẹp bất đồng và thúc đẩy quan hệ dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau, hòa bình cùng tồn tại và hợp tác cùng có lợi giữa hai quốc gia.
Triết lý Phật Giáo là triết lý Phương Đông, tuy nhiên, theo tôi thấy, dường như các lãnh đạo các quốc gia Phương Tây gần với chánh niệm hơn các quốc gia Phương Đông. Ở các nước giàu, họ thường đưa ra những mục tiêu rất thiết thực, rất hữu ích và khả thi. Trước khi thực hiện chính sách, họ nhận diện sai đúng rất tốt nhờ đó quốc gia hạn chế được sự hao tổn nguồn lực một cách vô ích. Cứ thực hiện những chính sách nhỏ cho thật tốt và hoàn thành mục tiêu ngắn hạn thật đạt thì chiến lược lớn sẽ hoàn thành một cách tự nhiên, nhờ đó mà quốc gia cứ thịnh vượng và phát triển.
Tại hiện trường nơi cháu Hạo Nam mất tích, hoàn toàn không có một bằng chứng vật lý (forensic) nào cho thấy rõ ràng cháu Hạo Nam rơi vào trụ bê tông nói trên ngoài một đoạn phim quay bởi camera gắn tại công trường hay do ai đó quay lại với những hình ảnh mờ nhạt không rõ ràng. Khả năng đoạn phim này được chỉnh sửa hoặc sáng tạo lên đến 90%. Trong một bài báo trên BBC, bác sĩ Võ Xuân Sơn của phòng khám quốc tế Exson ở Sài Gòn cho rằng việc một đứa bé 10 tuổi rơi vào một cọc bê tông đường kính 25cm rất khó xẩy ra nhưng ông không loại trừ trường hợp đặc biệt. (1)
Chúng ta không nên ngạc nhiên khi năm hết tết đến, chiều 6/12 vừa qua, tại Hội nghị học tập, quán triệt Nghị quyết Trung ương 6, Phó Thủ Tướng Vũ Đức Đam, Ủy viên Trung ương Đảng trong dịp truyền đạt chuyên đề “Định hướng Quy hoạch tổng thể quốc gia thời kỳ 2021 – 2030, tầm nhìn đến năm 2050″, nêu ra một quan điểm lạ lùng về giàu hay nghèo cho dân tộc. Đó là: “Chúng ta không cần quá giàu, chỉ cần vừa phải nhưng có cuộc sống an toàn, có nhiều tình yêu thương, giữa con người với thiên nhiên”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.