Sự thật ngày 17/6, tôi bị hốt lên xe chỉ vì... chụp hình!

19 Tháng Sáu 201810:21 CH(Xem: 4995)

           Sự thật ngày 17/6, tôi bị hốt lên xe chỉ vì... chụp hình!

35628926_185870162007183_5696504189421617152_nVợ của phóng viên Đài Truyền Hình Quốc Gia Việt Nam VTV, bây giờ thì vợ chồng bà đã thấm thía thế nào là nhân quyền của công dân quốc gia cộng sản chưa? Ca tụng bác và đảng tiếp đi - QĐB


Khánh Mai [*]



Tôi biết mình cần phải viết. Viết để trả nợ lại ánh mắt của hàng chục con người hoang hoải, mệt mỏi và giận dữ giữa một trại tạm giữ dã chiến ngay trung tâm Sài Gòn.

Tôi biết mình cần phải viết cho lời cầu xin của một chú từ đâu ở dưới miền Tây lên, chú nói rằng, ước gì có nhà báo nào đó, chứng kiến và viết lại những sự thật từ hôm nay.

Tôi biết, mình cần phải viết để tạ tội với những con người đã dũng cảm không sợ hãi trong ngày hôm qua, còn mình thì vẫn còn hèn yếu lắm, hoang mang lắm.
Tôi viết để phơi bày một sự thật mà có thể ai đó ở ngoài cuộc sẽ bán tín bán nghi...Trong khuôn khổ, bài viết , tôi chỉ trình bày lại những gì tôi đã chứng kiến, và không bày tỏ quan điểm gì...

Ở ĐÂY TÔI XIN KHẲNG ĐỊNH, TÔI CHỈ ĐƠN GIẢN LÀ NGƯỜI ĐI KỂ LẠI SỰ THẬT... KHÔNG THÊM KHÔNG BỚT VÀ KHÔNG PHỤC VỤ CHO BẤT CỨ MỘT TỔ CHỨC NÀO.

Ngày 17/6, trong khi tôi đang cùng với ekip của mình chụp ảnh mẫu tại đường sách Nguyễn Văn Bình, thì chứng kiến được khá nhiều cảnh công an bố ráp khắp nơi, lực lượng CSCĐ dàn trận trên toàn tuyến đường. Trong lúc, anh nhiếp ảnh gia đang chụp hình người mẫu ở bờ tường của quán MC Donal, tôi nhìn thấy cảnh một nhóm người đang bắt một người phụ nữ. Tôi giơ máy điện thoại của mình lên và chụp... Ngay lập tức, tôi thấy một anh thanh niên chỉ thẳng vào mặt tôi từ phía xa, và một anh khác ở gần đó chạy lại, họ hét lên:

- Chụp cái gì đấy. Đưa về đồn ngay.

Tôi phản ứng: Ủa, tôi có làm gì đâu?

Nhưng, ngay lập tức tôi bị đẩy lên xe cùng với một chị phụ nữ đang gào khóc.

Họ nhét tôi vào giữa xe. Trên xe chỉ có tôi, chị phụ nữ bị bắt, 2 anh thanh niên, và 1 chị phụ nữ khác ngồi ở trên. Rồi xe nhanh chóng lao đi. Tôi vội vàng định bấm máy điện thoại để nhắn tin cho người nhà biết, thì chàng thanh niên trẻ, giật phắt điện thoại trên tay tôi, rồi lướt lướt xem và tịch thu...

Thời điểm đó, tôi khá bình tĩnh, nhưng cũng không kém phần hoang mang. Tôi nhẹ nhàng hỏi:

- Sao vậy? Ta đi về đâu vậy em?

- Về rồi biết...

- Sao em phải nói nặng nề vậy.

- Im lặng....

Tôi bị đưa về một trại tạm giữ nơi đó đã có khá đông người ngồi sẵn. Đó là một căn phòng rộng, được dựng tạm bên sân bóng của công viên Tao Đàn, đường Huyền Trân Công Chúa. Phía trên có lớp tôn và phía dưới trải tấm bạt. Rất đông người la lết nằm ngồi một góc ở phía đó.

Sau những phần tạm giữ, hỏi han, tôi xếp hàng để được lăn tay, chụp hình cùng với tấm bảng ghi rõ họ tên của mình. Điều mà tôi thường được thấy trên tivi dành cho những kẽ phạm tội. Điều an ủi duy nhất của tôi là anh công an lăn tay khá dễ thương, anh nói hết sức nhẹ nhàng: "Chút xíu nữa là xong rồi chị."

Công an, lực lượng dân phòng, cán bộ văn phòng được huy động làm việc một cách tích cực... Lần đầu tiên, chứng kiến cảnh tượng cả đoàn người lê lết nằm ngồi, bị lăn tay, chụp hình với tôi là một kí ức khó quên. Tự nhiên, thấy mình bị ám ảnh bởi câu chuyện về "Nhật ký Anne Frank".

Ở giữa một nơi quá nhiều những công an, tách biệt với thế giới bên ngoài, và không ai biết chúng tôi ở đâu để đi tìm. Chúng tôi cô độc và đâu đó là những nỗi lo sợ. Tôi có năn nỉ chị nữ văn phòng nhìn khá thân thiện là cho tôi gọi 1 cuộc về cho chồng tôi kẻo anh lo lắng, và tôi còn 2 con nhỏ, nhưng chị từ chối. Tôi tự hỏi, nếu như không có ai đó nhìn thấy tôi thì làm sao người nhà tôi biết được tôi bị công an bắt. Họ có thể dáo dác đi tìm khắp nơi, và lo lắng biết bao nhiêu thứ.

Cùng hoàn cảnh với tôi, có một chị đứng gần tôi, chị nói chị đi lễ nhà thờ, đang quay cảnh người dân bị bắt thì bị lôi lên xe. Có anh kia vào can ngăn cho chị, cũng bị lôi lên xe. Gia đình và bạn bè của chị hầu như không ai biết chị ở đâu?

Tôi để ý thấy, những ai không bị nghi ngờ gì sẽ được ở phòng chúng tôi, còn ai bị nghi ngờ hoặc có dấu hiệu chống đối sẽ được đưa vào phòng bên cạnh. Bên đó có những tiếng đành huỳnh huỵt, và tiếng la hét vang trời (Có lẽ vì tường bằng tôn nên cách âm không tốt). Đến lúc, có tiếng hét to quá, những người ở phòng chúng tôi đều đứng dậy phản đối, lực lượng công an kéo tới dàn quân khắp nơi yêu cầu ngồi xuống. Một anh bị đánh đến mức khi vợ dìu ra ngoài cửa thì ngã lăn xuống đất, và được xe tới đưa đi cấp cứu. Sáng nay, đọc tin tôi biết anh đang bị chấn thương sọ não và hôn mê. Lòng đau đến tê tái.

Chúng tôi bị giữ khoảng vài tiếng đồng hồ thì lần lượt từng người đi lấy lời khai. Anh công an lấy lời khai của tôi là Hồ Minh Hùng, người Vĩnh Linh, Quảng Trị, khá trẻ và khá non. Nhưng, cách nói chuyện của anh rất cố gắng để thể hiện mình là người có đủ sự hiểu biết. Anh nói với tôi khá nhiều về luật ANM, có cả những cái cười nhếch mép của anh khi nghe tôi trình bày sự việc.

Anh yêu cầu tôi mở ip bằng vân tây, và lần đọc toàn bộ tin nhắn ở tất cả các ứng dụng của tôi. Anh vừa đọc, thỉnh thoảng lại nhếch miệng cười. Những năm tháng học luật đủ để tôi biết, anh xâm phạm thư tín của tôi là không được phép. Tôi có nhỏ nhẹ trình bày với anh là tôi đã tốt nghiệp xong lớp luật sư, nhưng anh vẫn lờ đi...

Tôi cố giữ hòa khí hết mức, không tranh cãi, không to tiếng và bảo vệ quan điểm của mình. Anh cũng cố khép tội tôi, nhưng tôi cũng nhẹ nhàng từ chối. Tôi nói, tôi không thấy biển cấm chụp hình, tôi không hò hét, tôi cũng không tu tập, tôi cũng không thấy họ mặc đồng phục công an, tôi không làm gì sai hết. Nhưng, anh liên tục gắt gỏng... Thi thoảng, anh cáu lên vì cho rằng, tôi dùng sai từ, tôi lại nhẹ nhàng xin lỗi anh.

Ngồi làm việc đâu được 30 phút với những tranh luận qua lại, tôi và chàng trai công an trẻ bị 2 chú ông an tới nạt nộ:

- Làm nhanh nhanh lên. Biết mấy giờ rồi không mà còn ngồi đó tâm tình. Xem có tin nhắn không, không có thì xử phạt hành chính. Còn có tin nhắn, facebook này nọ thì báo lại với chú.

Anh kia hoảng hốt:

- Dạ có, có đăng facebook, có nhắn tin...

Một anh mặt đồ dân thường tới cầm máy của tôi, yêu cầu mở vân tay và một lần nữa soi toàn bộ tin nhắn từ zalo, viber, facebook, email, trang cá nhân. Sau khi nhận thấy, không có dấu hiệu khả nghi gì, anh bỏ đi...

Riêng, chú công an tên Hùng kia vẫn ấm ức:

- Tôi biết chị không phải dạng vừa đâu. Nhưng bên an ninh đã không nói gì thì giờ tôi sẽ xử chị vi phạm hành chính rồi tha cho chị về thôi. Chỗ chị em miền Trung với nhau tôi không muốn làm khó chị. Chị hãy cư xử cho lịch sự như những người có học. Chúng ta đều là những người có học... Chị mà vào gặp tôi lần nữa, thì chúng ta không được ngồi thế này đâu. (Anh này có lẽ đang thử việc và muốn lập công chăng)

Một anh khác tới lại yêu cầu tôi mở máy điện thoại, xem tới xem lui rồi lại bỏ đi.

Anh công an trẻ tên Hùng lại đọc tiếp và tò mò hỏi thêm: Chị học thiền hả? Học ở đâu? Đông không?

Một anh công an tới lại nói với anh công an trẻ:

- An ninh nó không nói gì thì lập biên bản nhanh lên. Có chứng minh nhân dân không? Có hả? Có thì xử lỗi tụ tập đông người... Hết giờ rồi đó. (lẽ ra nên không mang theo CMND các bạn ạ, sẽ bị phạt tiền ít hơn)

Rất nhanh chóng, tôi đọc lại biên bản, biên bản ghi rất rõ, tôi đi một mình, có chụp hình lực lượng chức năng làm nhiệm vụ và bị bắt, nhưng lại xử tôi tụ tập đông người, gây mất trật tự...

Tôi kí.

Ai đó bảo đừng kí thì bởi vì người đó biết chắc rằng, phía ngoài kia sẽ có những hậu thuẫn, sẽ có những người đứng ra bảo vệ cho họ, có những người theo sát và biết họ ở đâu, làm gì? Còn hơn 70 người chúng tôi ở trong đó, phần đông đều là những kẽ cô đơn, cô độc. Khát khao lúc đó là được ra ngoài, được thoát ra khỏi cái chỗ mà không biết số phận của mình rồi sẽ định đoạt ra sao? Và có ai bảo vệ mình không? Có bảo vệ được không?...

Sự thực là chúng tôi, lúc đó đơn độc, cô đơn và hoang mang lắm... Những người mà tôi có dịp tiếp xúc, tôi biết chẳng có ai bảo vệ họ đâu và cũng chẳng có KHOẢN TIỀN QUÁI QUỈ nào dành cho họ cả. Họ chỉ đơn giản là thể hiện một chút chính kiến nhỏ bé của mình.

Vây xung quanh tôi là những gương mặt nông dân lao động, là những cô cậu bé sinh viên hoặc những người thanh niên muốn làm được một cái gì đó cho đất nước này... Có em bé sinh năm 1997, em từ BD lên, em đi một mình cầm theo khẩu hiệu do em tự viết. Em cười, nói và thoải mái đi lấy lời khai với vẻ tự tin. Có chị gái bị yếu tim, vẽ mặt đầy lo sợ, chị nói: biết thế, chị đừng cầm theo biểu ngữ, không biết chị có bị gì không? Người nhà chị không có ai biết, và cũng chẳng có bạn bè hay tổ chức nào ở bên ngoài. Có ông chú, mặt mũi khắc khổ, đen nhẻm, chú nói: Chú bị đánh mấy cái vào đầu rồi, giờ chị em phụ nữ có đứng dậy không bị đánh, chứ đàn ông thanh niên bọn chú là bị còng số 8 liền, nên đừng trách chú nhu nhược ở đây".

Lấy lời khai xong chúng tôi ngồi vào một góc nữa. Có người ngồi thiền, có người nằm ngủ. Có người mệt mỏi dựa đầu vào người kia. Tôi ngồi cạnh em bé 16 tuổi ở một chỗ phía sau. Có lúc nóng quá, tôi đứng dậy đi vòng vòng, muốn đến chỗ có cái quạt để ngồi, thì bị một anh công an quắt mắt lên, chỉ chỏ yêu cầu về góc đằng kia... Chúng tôi được cho nước uống khi xin, hình như có thêm một bao bánh mì, nhưng không ai đụng vào.

Cảm giác chờ đợi đến lượt để gọi tên mình ra thật mòn mỏi, vì đã gần đến 5h chiều mà mới chỉ có khoảng 7,8 người được công an phường áp giải ra và về...

Tôi bị hốt lên xe lúc 9h5 phút và được "đặc cách" thả ra lúc khoảng 4h45 phút... Phía sau, vẫn là hàng loạt những con người nằm ngồi la liệt...

17/6 Một ngày buồn của tôi...!

________________________

[*] Tác giả, chị Khánh Mai, là vợ của phóng viên VTV Đoàn Quý Lâm. Khi vợ mình bị bắt, anh Lâm đã viết trên FB:

VÔ PHÁP, VÔ ĐẠO, VÔ MINH

Vợ tôi, một người viết báo, viết văn, từng là luật sư (tập sự), bị những người được gọi là đại diện công quyền khống chế bắt giữ một cách vô pháp ngay giữa trung tâm Sài Gòn sáng ngày 17/6.

Cô ấy bị bắt chỉ vì dùng iphone chụp lại cảnh một đám đông lôi kéo một người dân, trong khi đang cùng e-kip chụp ảnh cho khách hàng của công ty bên hông Nhà thờ Đức Bà.

Nhận được tin báo từ cô người mẫu, tôi lấy xe gắn máy chở theo 2 con nhỏ đi tìm. Đường phố khá vắng lặng, nhưng ngã nào cũng bị bủa vây bởi những người mặc sắc phục. Xe công vụ đậu khắp nơi. Thỉnh thoảng có những chiếc xe khách phủ kín rèm chạy ngang dọc.

Sau nửa ngày hỏi han thì tôi tìm được địa chỉ nơi đang giữ vợ tôi cùng khoảng 200 người khác. Đó là số 1 Huyền Trân Công Chúa. Hai đầu đường bị chắn bởi rào thép gai di động, có khá đông công an và nhiều lực lượng khác canh giữ.

Cho đến cuối buổi chiều, tôi quan sát thấy chỉ có một số người được thả tự do, trong đó có vợ tôi.

Về đến nhà, nhìn đêm xuống trong màn mưa dày đặc, chúng tôi cứ day dứt không biết những người còn lại bên trong cái "trại tạm giam" dã chiến đó sẽ như thế nào, người thân họ có lo lắng đi tìm hay không?

Họ, có người bị bắt vì công khai biểu tình, có người bị bắt nhầm trong lúc đi uống cà phê, ăn sáng, đi lễ nhà thờ ra, hay vô tình có mặt ở nơi mà công an đang bố ráp. Họ phải đối diện và chịu đựng những cách hành xử không có điều luật nào cho phép. Cầm giữ, tra khảo, lục xét, đánh đập và ghép tội mà không cần một tờ lệnh hay bản án nào cả.

Chính quyền này đã kiệt quệ kế sách rồi hay sao mà lại đi làm những cái trò ti tiện như vậy? Cho dù có trừng trị những người chống đối thì cũng cần làm sao cho họ tâm phục khẩu phục. Phải ứng dụng công cụ pháp luật sẵn có chứ không thể đưa lực lực lượng vũ trang ra cậy mạnh làm càn.

Chính quyền nào cũng tồn tại và hoạt động dựa trên nền tảng là nhân dân. Nếu cứ đánh vào chân mình, một ngày nào đó nó tách rời ra và những kẻ ăn trên ngồi tróc sẽ đổ xuống. Sure.


nguồn: https://www.danluan.org/tin-tuc/20180618/su-that-ngay-176-toi-bi-hot-len-xe-chi-vi-chup-hinh

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
)
30 Tháng Ba 20238:28 CH(Xem: 51)
Tin mới trong tuần cho biết đã có 20 người người chết tại ngoài khơi vùng biển Đài Loan, trong đó đã xác minh được lý lịch có 7 người là công dân Việt Nam, 4 người chưa xác định được danh tính, điều đáng lưu ý trong 7 người nhận diện được đều là những người cùng quê tại miền Bắc Việt Nam và đã có hồ sơ lưu tại cơ quan di trú Đài Loan vì vi phạm lao động bất hợp pháp và không thể trở lại xứ Đài theo con đường hợp pháp. Như vậy có thể thấy rằng đây là những người Việt Nam vượt biên vào Đài Loan nhưng bị tại nạn do bão tố, đắm tàu và bỏ mạng!
29 Tháng Ba 20238:23 CH(Xem: 156)
Tuy nhiên hắn cũng biết cái thân mình và cái dĩ vãng chửi cha đảng khỉ năm xưa cho nên hắn cũng sợ nhà khỉ nhốt vô chuồng cho nên thời gian ở xứ Mù, hắn trổ tài nói dóc, loại nói dóc không có căn để chửi bới những người ở chiến tuyến bên kia mà hắn đã từng trong quá khứ, chuyện méo nào hắn cũng chỉa cái mõm thúi như sh... của mình vào để bênh vực cho bè lũ đảng khỉ, hắn làm còn hơn bọn truyền thông giẻ rách trong nước và bao biện, bao che cho tội lỗi mà bọn khỉ đã làm trong quá khứ, nói thiệt bà con minh mỗi khi mở du túp lên mà thấy cái bản mặt của Hèn Hùng thì chán còn hơn nhìn con gián...
29 Tháng Ba 20238:22 CH(Xem: 118)
Những ngày hắn ta ở VN được nhà cầm quyền CSVN bật đèn xanh cho chửi rủa những người dân chủ đối lập, được đám DLV tung hô hắn như một người tỉnh ngộ, biết ăn năn hối cải và biết đem tiền bạc trở về Quê hương để xây dựng tổ Quốc. Hắn mới cưới vợ đẹp, nhà chung cư mới mua, căn hộ đó không biết có phải hắn đứng tên hay là vợ trẻ mới cưới đứng tên chủ hộ, nay bị trục xuất về Mỹ trở thành Việt kiều bị vắt chanh bỏ vỏ và tay trắng tay. Đó là một bài học nhớ đời cho một tên Ls bưng bô, liếm đít CS, đây cũng là cảnh báo cho những người đã và đang có ý định trở cờ như tên Hoàng Duy Hùng bị CS lợi dụng nhằm chống đối...
27 Tháng Ba 20239:01 CH(Xem: 199)
Dặn lòng nhẫn nhịn vì nghĩ "đàn gảy tai trâu", nhà thơ Nguyễn Xuân Lộc cũng tựa như triệu triệu người dân đất Việt nhẫn nhịn mọi chuyện để an phận với cuộc sống ấm ức, bị chặn đầu cướp đuôi. Sai lầm của ông, của tôi, của nhiều người dân lương thiện là đã "tặc lưỡi" cho qua "mọi chuyện" mà không biết rằng lũ quan tham ma mãnh lắm, xảo trá lắm, độc ác lắm. Chúng rành rẽ mọi chuyện, chúng giỏi “công tác dân vận”, chúng sành về tâm lý và "chiến tranh tâm lý" nên chúng làm được những chuyện "kinh thiên động địa", những chuyện táng tận lương tâm - những chuyện mà người lương thiện không bao giờ dám làm. Ông vạch mặt, chỉ đích danh...
25 Tháng Ba 20235:35 CH(Xem: 484)
Tại VN đảng chỉ mong có một thứ tôn giáo duy nhất là “Đạo Đảng”, phải nói rõ là đạo đảng chứ không phải “Đạo hồ, đạo Hẹ” gì cả. Trước đây cũng có mấy tên cơ hội đem hình ảnh tên hồ ra làm màu để khai sinh ra cái đạo Hoàng Thiên Long, trong đó bọn chúng sao chép, xuyên tạc giáo lý Đạo Phật thành Đạo hồ, thế nhưng như đã nói đảng cs làm sao mà cho phép khi đạo này lôi kéo được tín đồ và ẳm bộn bạc, cho nên chỉ sau một thời gian thì Đạo hồ bị giật sập và chìm vào dĩ vãng, chỉ còn một loại đạo hiện diện, thường trực, thường xuyên là đạo đảng mà người dân trong nước bắt buộc phải nghe theo hàng ngày, phải tin theo những gì đảng nói...
24 Tháng Ba 20238:50 CH(Xem: 290)
Vì vậy, Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA Tiếng Việt) đã đưa tin ngày 03/05/2022: “Trên bảng Chỉ số Tự do Báo chí năm 2022, Việt Nam xếp hạng 174, ngay dưới Cuba (173) và trên Trung Quốc (175), hai quốc gia cùng do Đảng Cộng sản cầm quyền như Việt Nam. Với vị trí này, Việt Nam tăng một bậc so với năm trước, trong bối cảnh mà RSF, tổ chức Ký giả không biên giới có trụ sở ở Paris, nhận định rằng các nền dân chủ trên toàn cầu bị suy yếu trong sự trỗi dậy của các thể chế độc tài.” “Dù tiến hơn một bậc so với những năm trước đó, Việt Nam vẫn nằm trong nhóm 10 quốc gia tồi tệ nhất trên thế giới, tức danh sách đỏ của bảng Chỉ số, gồm những nước có tình hình báo chí “rất tồi tệ”, với Triều Tiên đứng cuối bảng (180).”
21 Tháng Ba 20238:17 CH(Xem: 276)
Ông Y Wơ Niê, người dân tộc Ê-đê, vào ngày 20/5/2022, bị tuyên bốn năm tù giam về tội “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ”. Cáo trạng nêu rằng vào năm 2020, Y Wo Nie đã báo cáo những vụ vi phạm nhân quyền “bịa đặt” cho “các đối tượng phản động ở nước ngoài” thông qua các ứng dụng nhắn tin và gặp gỡ các nhà ngoại giao. Điều này bị cho là làm ảnh hưởng đến “an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội,” “làm xói mòn niềm tin của công chúng vào chế độ”…
19 Tháng Ba 20235:11 CH(Xem: 229)
Không biết bầu Đức trồng loại chuối gì mà tuần qua mỗi ngày lãi được 4 tỉ đồng các bác ạ. Trồng chuối kiểu này sẽ còn lãi suất gấp nhiều lần đi trồng, hoặc buôn thuốc phiện. Qua báo chí VN đưa tin nhằm dẫn dắt quần chúng thì cho thấy đất nước ta tiến lên bằng cách đột phá toàn là những câu chuyện bất ngờ mà thế giới phải ngạc nhiên từ chuyện này cho tới các chuyện khác.
17 Tháng Ba 20239:03 CH(Xem: 307)
Năm 1954: Trận chiến Điện Biên Phủ do Việt Minh, dưới sự điều hướng của CSVN, không cần xảy ra. Các chính đảng yêu nước từ hữu khuynh đến tả khuynh đều có thể góp sức đánh đuổi Thực Dân Pháp và sẽ không có thảm họa chia cắt đất nước thành hai miền. Đây là giai đoạn các cường quốc thực dân thoái trào. Nếu không có đảng CS thì toàn thểl ãnh thổ Việt Tộc, từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mâu cũng đã được trao trả độc lập, xây dựng một chế độ dân chủ đa đảng vàngày nay, dân tộc đã hóa rồng trên bầu trời Đông Á.
16 Tháng Ba 20237:45 CH(Xem: 231)
Chẳng hạn, chị Tiến Bộ trưởng Bộ Y tế tuyên bố “Virus Corona ra đi trong nắng vàng rực rỡ” ở đầu đợt dịch là quảng cáo sai sự thật, gây ra sự chủ quan, dẫn đến chết hơn 40 ngàn người. Chẳng hạn, các cơ quan truyền thông quốc gia dưới sự chỉ đạo của Ban Tuyên giáo quảng cáo cho Việt Á, rằng mỗi ngày sản xuất 30.000 bộ test kit, được WHO chấp nhận, Hoàng gia Anh đánh giá đạt tiêu chuẩn chất lượng Châu Âu, 24 nước đăng ký nhập khẩu, đã gây hoang tưởng cho toàn dân, thậm chí bảo kê cho tội phạm buôn lậu, khống giá để moi ngân sách. v.v…
28 Tháng Ba 2023
Dọc đường Trần Hưng Đạo có nhiều chung cư cũ được xây từ trước 1975. Trước kia chúng là những ngôi nhà to rộng, cao ráo, thoáng đãng, nằm ngay trong trung tâm thành phố nhộn nhịp nên giá bán không rẻ. Thành phố càng phát triển, trung tâm ngày càng đông đúc sầm uất, việc buôn bán kinh doanh hay sinh sống của những người dân ở đó cũng theo đó thuận lợi hơn. Giá đất thì khỏi nói, nó tăng phi mã. Đó chính là tài sản, vốn liếng lớn của những người chủ sở hữu nhà, đất ở đó.
25 Tháng Ba 2023
Tại VN đảng chỉ mong có một thứ tôn giáo duy nhất là “Đạo Đảng”, phải nói rõ là đạo đảng chứ không phải “Đạo hồ, đạo Hẹ” gì cả. Trước đây cũng có mấy tên cơ hội đem hình ảnh tên hồ ra làm màu để khai sinh ra cái đạo Hoàng Thiên Long, trong đó bọn chúng sao chép, xuyên tạc giáo lý Đạo Phật thành Đạo hồ, thế nhưng như đã nói đảng cs làm sao mà cho phép khi đạo này lôi kéo được tín đồ và ẳm bộn bạc, cho nên chỉ sau một thời gian thì Đạo hồ bị giật sập và chìm vào dĩ vãng, chỉ còn một loại đạo hiện diện, thường trực, thường xuyên là đạo đảng mà người dân trong nước bắt buộc phải nghe theo hàng ngày, phải tin theo những gì đảng nói...
24 Tháng Ba 2023
Vì vậy, Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA Tiếng Việt) đã đưa tin ngày 03/05/2022: “Trên bảng Chỉ số Tự do Báo chí năm 2022, Việt Nam xếp hạng 174, ngay dưới Cuba (173) và trên Trung Quốc (175), hai quốc gia cùng do Đảng Cộng sản cầm quyền như Việt Nam. Với vị trí này, Việt Nam tăng một bậc so với năm trước, trong bối cảnh mà RSF, tổ chức Ký giả không biên giới có trụ sở ở Paris, nhận định rằng các nền dân chủ trên toàn cầu bị suy yếu trong sự trỗi dậy của các thể chế độc tài.” “Dù tiến hơn một bậc so với những năm trước đó, Việt Nam vẫn nằm trong nhóm 10 quốc gia tồi tệ nhất trên thế giới, tức danh sách đỏ của bảng Chỉ số, gồm những nước có tình hình báo chí “rất tồi tệ”, với Triều Tiên đứng cuối bảng (180).”
22 Tháng Ba 2023
Cái trò này cũng như khi thằng tư bản đỏ Phạm Nhật Vũ làm thua lỗ vụ AGV hàng ngàn tỷ đồng nhưng được thằng anh thái giám Phạm Nhật Vượn vào lạy lục van xin tên TBT Nguyễn Phú Trọng tha chết, sau đó bọn chúng làm lên một luận điệu là Phật Tử, Hội Phụ Huynh Học Sinh, có đơn xin giảm án cho tên Vũ, cuối cùng nó chỉ ở tù có vài ba năm là được ra sống sung sống sướng! Đó chính là nét đặc thù của một quốc gia độc tài, theo đó dù có phạm tội tày đình thì cũng hóa vô tội, còn người vô tội mà bọn chúng muốn diệt trừ thì đủ lý do mà có tội. Đó cũng là lý do vì sao mà đảng csVN e sợ tiến trình đa đảng phái, vì nếu có đảng đối lập cùng...
16 Tháng Ba 2023
Tham nhũng, hối lộ, nói chung kiếm tiền bằng những phương tiện bất chính trong phạm vi, quyền hạn của mình đều là tội hình sự, không riêng gì tại VN mà cả thế giới đều cùng chung quan điểm. Nay theo quan khỉ này thì chỉ cần nạp tiền, khắc phục hậu quả là chuyển tội danh từ hình sự sang dân sự và chỉ cần bồi thường là xong, điều này sẽ đem lại một lổ hỗng lớn cho nghành tư pháp cs. Nó sẽ là những chiếc lổ để những con lạc đà chui qua lổ kim. Không có cán bộ nào ngu đến nỗi phạm tội mà không vụ lợi cả, đó chỉ là một mệnh đề bào chữa rẻ tiền của tên Lê Minh Trí nhằm tạo ra một loại luật mới để nhận hối lộ và tha cho những tên quan tham làm nghèo đất nước.
16 Tháng Ba 2023
Cộng sản Việt Nam bắt chước Nga đổi tên Sài Gòn thành Thành Phố Hồ Chí Minh, mà viết theo kiểu Nga là… Hochiminhgrad. Trong thành phố đó bây giờ vẫn còn một con đường mang tên Lê Văn Tám, một nhân vật hoàn toàn tưởng tượng. Tác giả đẻ ra “Liệt sĩ Lê Văn Tám” là Trần Huy Liệu, trước khi chết đã thú nhận mình sáng tác ra câu chuyện liệt sĩ này chỉ cốt để tuyên truyền. Nhưng đảng Cộng sản không dám xóa bỏ tên con đường Lê Văn Tám. Họ không dám thú nhận lịch sử do họ viết đầy những chuyện gian dối như thế.
15 Tháng Ba 2023
Làm cách mạng dân chủ cần có những con người dám hy sinh cho lý tưởng của mình, dám nằm gai nếm mật như Ngô Phù Sai năm xưa, dám chịu nhục như Hàn Tín lòn trôn giữa chợ để rồi sau đó đạt được mục đích cuối cùng, và nếu nói rằng mình tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền cho người dân Việt Nam thì mình bắt buộc phải là một con người dân chủ. Con người dân chủ khi hành động bất cứ một công việc gì đều phải biết lắng nghe dù đó là ý kiến nhỏ nhất của những con người thấp nhất, phải biết bàn bạc cùng những người đồng chí hướng với mình để tìm ra một giải pháp tối ưu chứ không thể dùng cái quyền của mình để phủ quyết ý kiến của mọi người
13 Tháng Ba 2023
Tại sao dư luận trong và ngoài nước lại xôn xao như vậy? Trước khi trả lời câu hỏi nêu trên, chúng ta cần duyệt lại sự kiện tổng quát liên hệ đến vụ việc. Đó là 2 nhân vật này này tố cáo trước công luận là người này lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm quyền lợi và danh dự của người kia. Cụ thể, tháng 9.2021, bà Đặng Thị Hàn Ni thường xuyên bị bà Nguyễn Phương Hằng nhắc đến trong các livestream trên mạng. Sau đó, bà Hàn Ni làm đơn tố giác bà Nguyễn Phương Hằng vu khống, làm nhục và lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của bà.
12 Tháng Ba 2023
Thay mặt Phúc gửi lời chúc Tết Nguyên Đán tới toàn dân, ông Trọng bảo đảm với gần 100 triệu đồng bào rằng, những sự kiện vừa qua đã “củng cố và nâng cao lòng tin của nhân dân đối với đảng, nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa”. Đó là một sự khoe khoang khá liều lĩnh, bởi vì kết quả rõ ràng nhất về trọng tâm mới của Tổng Bí thư đối với văn hóa quản lý của Việt Nam là làm tê liệt quá trình ra quyết định trong toàn bộ bộ máy hành chính. Kết quả không lường trước này đã được Michael Tatarski tường thuật đặc biệt trong bản tin Vietnam Weekly của ông ấy...
11 Tháng Ba 2023
Lần đầu tiên trong lịch sử ban tuyên giáo CSVN lại do một tay võ biền, gốc du kích ruộng lên làm lãnh đạo. Nhớ không lầm thì ông Kiệt, ông Khải, ông Ba X, ông Triết… thảy đều xuất thân du kích ruộng. Tức là không phải hễ du kích ruộng đều là “dốt”, là giáo điều. Ông Kiệt, ông Ba X… là những người tuy học vấn thấp nhưng kiến thức ở tầm cao. Những năm Việt Nam phát triển “đẹp” là những năm ông Kiệt, ông Khải, ông Ba X cầm tay lái. Theo tôi, nếu đảng CSVN không đưa một tay du kích ruộng, vừa võ biền, vừa giáo điều lên nắm tuyên giáo thì sẽ không có những vụ “tầm xàm” kiểu “cúp điện” buổi trình diễn Khánh Ly với chủ đề “Mùa thu Hà Nội”.