Tôi chọn nước Mỹ

26 Tháng Năm 20175:05 CH(Xem: 2819)

TÔI CHỌN NƯỚC MỸ

 

h1373


Nguyên Anh




Theo dõi thời sự trong nước hàng ngày mới thấy nhà cầm quyền csVN vẫn tiếp tục đi theo con đường phản động, thụt lùi so với thế giới văn minh, trong đó việc kiểm soát tư tưởng của công dân, một hành vi vi phạm nhân quyền nghiêm trọng đã là chuyện thường ngày ở cái nơi mà lúc nào các ông bà nguyên thủ cũng khoa trương khoác lác là đất nước chúng ta có dân chủ, nhân quyền, thậm chí bà phó Nguyễn Thị Dzoan, một nhân vật trí thức xã nghĩa đã từng phát ngôn rằng:”đất nước chúng ta dân chủ hơn bọn tư bản chán vạn lần”…

Họ nói là chỉ để mị dân chứ mô hình của các quốc gia cộng sản thì làm gì mà có dân chủ, bộ máy của họ chỉ cố gắng mê hoặc, tuyên truyền để cho người dân ngu tin sái cổ rằng đất nước chúng ta rừng vàng, biển bạc (hồi đó có, còn bây giờ tiêu rồi), bác hồ là danh nhân văn hóa thế giới được năm châu kính trọng (nhưng dân chúng thì xổ toẹt), đảng csVN quang vinh muôn năm (thì muôn năm mới ăn trên đầu cha bọn dân đen dài dài cho đến đời con đời cháu), vv và vv…

Ngoài việc bốc phét tới trời, đảng cs còn kiểm soát trí não người dân cụ thể là đặt các phòng văn hóa thông tin, an ninh văn hóa khắp các tỉnh thành, những cơ quan này ngốn một phần không nhỏ vào ngân sách có được từ tiền thuế người dân đóng góp, để làm gì? Để hoạnh họe, bắt bẻ từng câu văn, dòng chữ, nhằm ngăn chặn những luồng văn hóa ngoài kiểm soát hoặc cũng chính các nơi này sẽ chụp mũ bất cứ cá nhân, tổ chức nào mà họ muốn, họ chính là những tên hồng vệ binh trên lĩnh vực văn hóa văn nghệ.

Tại Việt Nam những năm về trước sự kiểm soát những sản phẩm phi vật thể là điều bắt buộc, ở những năm 80-90 của thể kỷ trước cho đến nay việc kiểm duyệt các sản phẩm phim ảnh, sách báo trong nước gửi đi nước ngoài là việc làm thường xuyên, những cuộn băng video, những VCD-DVD chứa nội dung gia đình riêng tư muốn gửi cho người thân tại nước ngoài đều phải đem đi đến phòng văn hóa thông tin kiểm duyệt, sau khi xem qua thấy nội dung an toàn không có hại cho chế độ thì được dán cho một con tem xuất cảnh sau đó mới được phép thông quan, may mắn thay ngày nay các phương tiện truyền thông quốc tế đã có giải pháp kịp thời và ngay lập tức khi bất cứ ai cũng có thể post những thông tin mà nhà cầm quyền ngăn cấm đến toàn  thể giới qua ngỏ facebook hay youtube.

Còn đối với những ca sỹ trong nước muốn ra nước ngoài lưu diễn thì còn nhiêu khê hơn, trước khi đi phải đến phòng văn hóa thông tin tỉnh thành mình ở để làm tờ khai: đi đâu? chương trình nào? hát nhạc phẩm gì? sau đó đơn của họ bị ngâm tôm nếu không biết điều lót tay cho cán bộ thụ lý vài trăm đôla, đến hải ngoại phải hát đúng những bài hát mà mình đã đăng ký, tất nhiên bọn tình báo csVN tại hải ngoại đều theo dõi, bám sát và báo cáo ngay lập tức về bộ chỉ huy của nó, nếu ca sỹ nào xé rào, hát những nhạc phẩm ca ngợi VNCH, người quân nhân oai hùng của miền nam VN thì ngay lập tức sẽ gặp rắc rối khi về nước, nhẹ thì cảnh cáo cấm xuất cảnh, nặng thì xách nhiểu, truy tố vì thế những ca sỹ trong nước đều phải có tặng phẩm đắt tiền để đem về làm quà tặng cho anh Ba, chị Bảy nhằm cho qua hoặc dễ dàng cho những chuyến đi sau…

Những tác phẩm văn học tự do không thể nào xuất hiện trong nước nếu luồng tư tưởng của tác giả được liệt vào loại có vấn đề, nhiều nhà văn đã gác bút, nhiều nhà báo đã bỏ nghề bởi vì họ không thể xuất bản những đứa con tinh thần đến tay bạn đọc, những tác phẩm trong nước chỉ có một yêu cầu duy nhất, ca tụng bác và đảng, đánh bóng và tô hồng chế độ ngoài ra những vấn đề khác hoàn toàn không được phép, nếu có thì chỉ có những cuốn sách ma quái, kinh dị rẻ tiền của những tác giả sáng tác cho những thị hiếu tầm thường, từ đó dẫn đến sự mai một của nền văn học nghệ thuật đương đại Việt Nam…

Sự kiểm soát của chế độ csVN như một bức màn thép ngăn cấm đầu óc con người của những ai sinh sống trong nước, họ hoàn toàn không thể ngang nhiên phát biểu chính kiến của mình, có nói cũng chỉ nói chung chung, biểu tình thì phải đem cờ tổ quốc cs, đem bằng khen ra để chứng minh gia đình mình có công với cách mạng, đem hình bác hồ ra làm bình phong che chở nhưng cuối cùng như chúng ta đã thấy, cờ một nơi, bác một nẻo, bởi vì nhà cầm quyền đã hiện nguyên hình là một bọn bán nước có vũ trang, cái chế độ mà nó dựng lên, bộ máy công an, quân đội chỉ để phục vụ cho đảng cầm quyền và chấm hết.

Trước khi nạp đơn xin tỵ nạn chính trị tại Mỹ, tôi đã đi đến nhiều quốc gia văn minh, mục đích chính là tìm hiểu về cấu trúc xã hội, mở mang tầm nhìn hạn hẹp của một người dân trong nước, tôi đã đến Australia và Mỹ nhiều lần, sau khi về nước đó là nguồn vốn sống thực tế để tôi viết cho các trang báo mạng mà nhà cầm quyền gọi là báo lề trái, sau khi an ninh cs phát động chiến dịch truy bắt những cây viết ẩn danh, tôi bắt buộc phải rời khỏi Việt Nam nhằm đảm bảo an toàn cho bản thân và đất nước mà tôi chọn là Mỹ chứ không phải Úc, Canada hay những quốc gia Bắc Âu.

Vì sao lại là nước Mỹ-Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ chứ không phải là Úc với mức an sinh xã hội cao hơn hoặc bất kỳ quốc gia nào khác?

Bởi vì nước Mỹ tuy không phải là hoàn thiện nhất thế nhưng những giá trị con người đã được mặc nhiên vận hành khi Hiến Pháp ghi rõ “We the People”, điều quan trọng hơn nữa là tại đây, nước Mỹ luôn luôn tôn trọng sự khác biệt chính kiến, tư tưởng thể hiện cụ thể qua Tu Chính Án thứ Nhất của Hiến Pháp Hoa Kỳ đảm bảo rằng không có lệnh cấm tự do tôn giáo, giảm bớt quyền tự do ngôn luận, tôn trọng tự do báo chí, và nước Mỹ đã cho tôi thấy lựa chọn của tôi không hề sai lầm.

Khi xuất bản một cuốn sách tại đây, tôi không có việc gì phải tìm kiếm cái được gọi là phòng văn hóa thông tin hay làm việc với bọn an ninh văn hóa như tại quê nhà, nước Mỹ tự do, phóng khoáng cho mọi suy nghĩ, bất cứ ai cũng có thể chia sẻ ý nghĩ của mình đến với mọi người ngoại trừ những kêu gọi bạo động, hận thù sắc tộc hay khủng bố.

Bất cứ ai cũng có thể viết bất kỳ đề tài nào, sau đó việc phát hành vô cùng đơn giản khi chỉ đem đến nhà in và bán cho nhà sách, vấn đề là người viết có bán được không, bán được thì có lời không thì lỗ, thế thôi…

Trên lĩnh vực viết báo, tôi có thể viết thoải mái, tự do về những suy nghĩ của mình chuyển tải thông điệp đi khắp toàn cầu, những sự thật  bị bưng bít của chế độ cs không còn là vấn đề cấm kỵ khi tác giả đang sinh sống tại Mỹ, tôi hoàn toàn không còn lo sợ tiếng chó sủa nửa đêm, tiếng giày của bọn an ninh tìm cách vào nhà kiểm tra hộ khẩu sau đó bắt nóng bắt nguội, đó là một giá trị mặc nhiên quý giá mà không phải bất kỳ ai cũng có thể nhận thấy được cho dù đang cư trú tại Mỹ.

Đó là một nét văn minh của nước Mỹ, nó là sự khác biệt hoàn toàn so với các quốc gia độc tài quân phiệt, nó cũng là nét văn hóa đa dạng và phong phú của một quốc gia có nhiều chủng tộc mang tên Hợp Chủng Quốc.

Điều đó cũng thể hiện sự tôn trọng sự khác biệt về tư tưởng, chính kiến, thậm chí ngay trong lòng nước Mỹ đảng cộng sản vẫn tồn tại và hoạt động công khai thế nhưng số lượng tín đồ tin theo chủ nghĩa ấy là bao nhiêu mới là vấn đề cần quan tâm nhìn nhận.

Cuối cùng với những thông tin trong nước về kiếm duyệt phát hành, về đối thoại tìm tiếng nói chung, về đàn áp biểu tình chỉ làm cho tôi thêm ngao ngán về quê hương của mình, đất nước mà mình mở mắt chào đời với tiếng khóc oe oe, vùng đất nhiều kỷ niệm vui buồn xa xưa ngày càng xa vời, tôi tự hỏi mình rằng khi nào Việt Nam mới có được những giá trị cao quý, một nhà nước dân cử biết lắng nghe, một xã hội vui tươi và đáng sống?

Chắc rằng ngày đó sẽ không bao giờ đến khi trên lưng đất Mẹ Việt Nam vẫn đang còn một bọn người được hấp thụ một sự giáo dục nhồi sọ sắt máu, một xã hội mạnh được yếu thua, một nền giáo dục tạo ra những nhân cách thấp hèn, một vùng đất của hỗn mang vô trật tự…

Buồn…

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
)
28 Tháng Ba 2023
Dọc đường Trần Hưng Đạo có nhiều chung cư cũ được xây từ trước 1975. Trước kia chúng là những ngôi nhà to rộng, cao ráo, thoáng đãng, nằm ngay trong trung tâm thành phố nhộn nhịp nên giá bán không rẻ. Thành phố càng phát triển, trung tâm ngày càng đông đúc sầm uất, việc buôn bán kinh doanh hay sinh sống của những người dân ở đó cũng theo đó thuận lợi hơn. Giá đất thì khỏi nói, nó tăng phi mã. Đó chính là tài sản, vốn liếng lớn của những người chủ sở hữu nhà, đất ở đó.
25 Tháng Ba 2023
Tại VN đảng chỉ mong có một thứ tôn giáo duy nhất là “Đạo Đảng”, phải nói rõ là đạo đảng chứ không phải “Đạo hồ, đạo Hẹ” gì cả. Trước đây cũng có mấy tên cơ hội đem hình ảnh tên hồ ra làm màu để khai sinh ra cái đạo Hoàng Thiên Long, trong đó bọn chúng sao chép, xuyên tạc giáo lý Đạo Phật thành Đạo hồ, thế nhưng như đã nói đảng cs làm sao mà cho phép khi đạo này lôi kéo được tín đồ và ẳm bộn bạc, cho nên chỉ sau một thời gian thì Đạo hồ bị giật sập và chìm vào dĩ vãng, chỉ còn một loại đạo hiện diện, thường trực, thường xuyên là đạo đảng mà người dân trong nước bắt buộc phải nghe theo hàng ngày, phải tin theo những gì đảng nói...
24 Tháng Ba 2023
Vì vậy, Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA Tiếng Việt) đã đưa tin ngày 03/05/2022: “Trên bảng Chỉ số Tự do Báo chí năm 2022, Việt Nam xếp hạng 174, ngay dưới Cuba (173) và trên Trung Quốc (175), hai quốc gia cùng do Đảng Cộng sản cầm quyền như Việt Nam. Với vị trí này, Việt Nam tăng một bậc so với năm trước, trong bối cảnh mà RSF, tổ chức Ký giả không biên giới có trụ sở ở Paris, nhận định rằng các nền dân chủ trên toàn cầu bị suy yếu trong sự trỗi dậy của các thể chế độc tài.” “Dù tiến hơn một bậc so với những năm trước đó, Việt Nam vẫn nằm trong nhóm 10 quốc gia tồi tệ nhất trên thế giới, tức danh sách đỏ của bảng Chỉ số, gồm những nước có tình hình báo chí “rất tồi tệ”, với Triều Tiên đứng cuối bảng (180).”
22 Tháng Ba 2023
Cái trò này cũng như khi thằng tư bản đỏ Phạm Nhật Vũ làm thua lỗ vụ AGV hàng ngàn tỷ đồng nhưng được thằng anh thái giám Phạm Nhật Vượn vào lạy lục van xin tên TBT Nguyễn Phú Trọng tha chết, sau đó bọn chúng làm lên một luận điệu là Phật Tử, Hội Phụ Huynh Học Sinh, có đơn xin giảm án cho tên Vũ, cuối cùng nó chỉ ở tù có vài ba năm là được ra sống sung sống sướng! Đó chính là nét đặc thù của một quốc gia độc tài, theo đó dù có phạm tội tày đình thì cũng hóa vô tội, còn người vô tội mà bọn chúng muốn diệt trừ thì đủ lý do mà có tội. Đó cũng là lý do vì sao mà đảng csVN e sợ tiến trình đa đảng phái, vì nếu có đảng đối lập cùng...
16 Tháng Ba 2023
Tham nhũng, hối lộ, nói chung kiếm tiền bằng những phương tiện bất chính trong phạm vi, quyền hạn của mình đều là tội hình sự, không riêng gì tại VN mà cả thế giới đều cùng chung quan điểm. Nay theo quan khỉ này thì chỉ cần nạp tiền, khắc phục hậu quả là chuyển tội danh từ hình sự sang dân sự và chỉ cần bồi thường là xong, điều này sẽ đem lại một lổ hỗng lớn cho nghành tư pháp cs. Nó sẽ là những chiếc lổ để những con lạc đà chui qua lổ kim. Không có cán bộ nào ngu đến nỗi phạm tội mà không vụ lợi cả, đó chỉ là một mệnh đề bào chữa rẻ tiền của tên Lê Minh Trí nhằm tạo ra một loại luật mới để nhận hối lộ và tha cho những tên quan tham làm nghèo đất nước.
16 Tháng Ba 2023
Cộng sản Việt Nam bắt chước Nga đổi tên Sài Gòn thành Thành Phố Hồ Chí Minh, mà viết theo kiểu Nga là… Hochiminhgrad. Trong thành phố đó bây giờ vẫn còn một con đường mang tên Lê Văn Tám, một nhân vật hoàn toàn tưởng tượng. Tác giả đẻ ra “Liệt sĩ Lê Văn Tám” là Trần Huy Liệu, trước khi chết đã thú nhận mình sáng tác ra câu chuyện liệt sĩ này chỉ cốt để tuyên truyền. Nhưng đảng Cộng sản không dám xóa bỏ tên con đường Lê Văn Tám. Họ không dám thú nhận lịch sử do họ viết đầy những chuyện gian dối như thế.
15 Tháng Ba 2023
Làm cách mạng dân chủ cần có những con người dám hy sinh cho lý tưởng của mình, dám nằm gai nếm mật như Ngô Phù Sai năm xưa, dám chịu nhục như Hàn Tín lòn trôn giữa chợ để rồi sau đó đạt được mục đích cuối cùng, và nếu nói rằng mình tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền cho người dân Việt Nam thì mình bắt buộc phải là một con người dân chủ. Con người dân chủ khi hành động bất cứ một công việc gì đều phải biết lắng nghe dù đó là ý kiến nhỏ nhất của những con người thấp nhất, phải biết bàn bạc cùng những người đồng chí hướng với mình để tìm ra một giải pháp tối ưu chứ không thể dùng cái quyền của mình để phủ quyết ý kiến của mọi người
13 Tháng Ba 2023
Tại sao dư luận trong và ngoài nước lại xôn xao như vậy? Trước khi trả lời câu hỏi nêu trên, chúng ta cần duyệt lại sự kiện tổng quát liên hệ đến vụ việc. Đó là 2 nhân vật này này tố cáo trước công luận là người này lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm quyền lợi và danh dự của người kia. Cụ thể, tháng 9.2021, bà Đặng Thị Hàn Ni thường xuyên bị bà Nguyễn Phương Hằng nhắc đến trong các livestream trên mạng. Sau đó, bà Hàn Ni làm đơn tố giác bà Nguyễn Phương Hằng vu khống, làm nhục và lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của bà.
12 Tháng Ba 2023
Thay mặt Phúc gửi lời chúc Tết Nguyên Đán tới toàn dân, ông Trọng bảo đảm với gần 100 triệu đồng bào rằng, những sự kiện vừa qua đã “củng cố và nâng cao lòng tin của nhân dân đối với đảng, nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa”. Đó là một sự khoe khoang khá liều lĩnh, bởi vì kết quả rõ ràng nhất về trọng tâm mới của Tổng Bí thư đối với văn hóa quản lý của Việt Nam là làm tê liệt quá trình ra quyết định trong toàn bộ bộ máy hành chính. Kết quả không lường trước này đã được Michael Tatarski tường thuật đặc biệt trong bản tin Vietnam Weekly của ông ấy...
11 Tháng Ba 2023
Lần đầu tiên trong lịch sử ban tuyên giáo CSVN lại do một tay võ biền, gốc du kích ruộng lên làm lãnh đạo. Nhớ không lầm thì ông Kiệt, ông Khải, ông Ba X, ông Triết… thảy đều xuất thân du kích ruộng. Tức là không phải hễ du kích ruộng đều là “dốt”, là giáo điều. Ông Kiệt, ông Ba X… là những người tuy học vấn thấp nhưng kiến thức ở tầm cao. Những năm Việt Nam phát triển “đẹp” là những năm ông Kiệt, ông Khải, ông Ba X cầm tay lái. Theo tôi, nếu đảng CSVN không đưa một tay du kích ruộng, vừa võ biền, vừa giáo điều lên nắm tuyên giáo thì sẽ không có những vụ “tầm xàm” kiểu “cúp điện” buổi trình diễn Khánh Ly với chủ đề “Mùa thu Hà Nội”.