Vấn đề không phải là tự ứng cử mà cần tẩy chay bầu cử Quốc hội cộng sản

11 Tháng Hai 20167:03 SA(Xem: 2653)

Vấn đề không phải là tự ứng cử mà cần tẩy chay bầu cử Quốc hội cộng sản

102
Người Đưa Tin (Danlambao) - Để thúc đẩy tiến trình dân chủ hóa đất nước đòi buộc phải đa nguyên đa đảng. Một khi cộng sản còn độc tài toàn trị bằng điều bốn HP thì việc tự ra tranh cử không có giá trị và đạt được mục tiêu xây dựng dân chủ. Đã là cộng sản thì bản chất như nhau, khát vọng quyền lực biến người theo cộng sản nhìn đâu cũng thấy kẻ thù, kể cả đồng chí, đồng đảng, đồng bọn cộng sản đều chung ý thức giết lầm hơn bỏ sót (1) đã có từ thập niên 40, tiền đề cho "cuộc cách mạng long trời lở đất" do Hồ Chí Minh chủ xướng trong CCRĐ. Cũng như Lê Đức Thọ lúc sinh thời đã từng khẳng định "Luật là tao -Tao là luật" (2), điều đó cho thấy các kiến nghị cũng như đơn thư tố cáo đối với đảng cộng sản chỉ là trò đùa không hơn kém. Hành động khuyến khích người dân tẩy chay bầu cử thiết thực hơn là tuyên bố của một vài cá nhân tự ra ứng cử, khi biết chắc, biết trước nhà cầm quyền cộng sản không thể chấp nhận. Hành động mà biết trước kết quả không hay thì nên chuyển hướng là điều cần thiết.
Phát động và khuyến khích người dân tẩy chay bầu cử QH cộng sản ngay bây giờ
Ngày 22 tháng 05 là ngày bầu cử quốc hội cộng sản. Guồng máy tuyên giáo sẽ cờ xí rợp trời, loa phường sẽ thi nhau mở hết công xuất kêu gọi toàn dân đi bầu để hợp thức hóa QH bù nhìn qua hình thức đảng cử dân bầu (3). Điều đó cho thấy lá phiếu của người dân không hơn mảnh giấy lộn. Thậm chí báo cộng sản còn đưa tin "Cần luật hóa cho phép chạy chức, chạy quyền". (4) Lá phiếu bầu của người dân chưa nắm bắt thông tin vô tình tiếp tay cho đảng cộng sản duy trì quyền lực cách hợp pháp trong mắt nhìn với thế giới bên ngoài rằng VN là thể chế dân chủ, dù họ thừa biết hình thức bầu cử trong chế độ cộng sản tại VN chỉ là trò đại bịp.
Hơn năm triệu người dân truy cập tin tức trên Internet hàng ngày không phải là số nhiều so với 90 triệu dân, bởi trong đó hơn bốn triệu là đoàn viên và đảng viên cộng sản. Cần nhìn vào thực tế đó để thấy các trang Web ngoài tầm kiểm soát của đảng cộng sản chưa đủ mạnh để đưa thông tin xác thực đến với người dân. Nói cách khác, đại đa số người dân vẫn mù thông tin với hiện tình đất nước. Người dân không vô cảm như một số người cho rằng "dân ngu hèn". Cái lỗi (nếu có) thuộc về tầng lớp trí thức chưa biết cách chuyển giao thông tin đến từng người dân bằng báo giấy hoặc truyền đơn, tờ rơi v.v... Hay ít ra phổ biến mạnh hơn nữa về Luật Quốc Tế Nhân Quyền mà đảng cộng sản đã tham gia ký kết thực hiện. Chỉ khi nào người dân ý thức rõ quyền làm người của họ đã và vẫn đang bị đảng cộng sản tước đoạt nhiều thập niên qua thì khi ấy người dân sẽ có thái độ phản kháng đúng mực, có thể ngoài sức tưởng tượng của các nhà "tiên tri".
Hình thức bầu cử trong chế độ cộng sản cũng là hình thức đấu tố sát hại lẫn nhau để tranh giành quyền lực
Thực tế cho thấy đảng cộng sản không phải là một khối thống nhất. Chúng luôn chia phe nhóm lợi ích và đấu đá lẫn nhau, kể cả kỳ thị Nam-Bắc thể hiện qua lời nói Nguyễn Phú Trọng “Tổng bí thư phải là người miền Bắc, có lý luận” (5). Sự kỳ thị Nam-Bắc không chỉ từ cửa miệng Nguyễn Phú Trọng, nó còn ăn sâu vào tiềm thức của đảng cộng sản trên nguyên tắc chia để trị, và như vậy là Trung cộng đã thành công trong việc phân tán nội lực Dân tộc VN, mà kẻ tiếp tay không ai khác ngoải đảng cộng sản. 
Không phải bây giờ mà từ ngàn năm trước nước Tàu luôn nuôi ý đồ thôn tính VN, gây tỵ hiềm giữa các vùng miền để thực hiện mưu sâu kế độc. Không phải hàng tướng lãnh không biết nhưng vì bổng lộc hoặc cuồng xuẩn 16 vàng - 4 tốt và cũng có thể là lưu manh chính trị như Nguyễn Phú Trọng... Nhà cầm quyền cộng sản luôn đặt sự tồn vong của đảng cộng sản lên trên vận mệnh của Dân tộc, như Nguyễn Phú Trọng từng tuyên bố cương lĩnh đảng nằm trên HP (6). Điều đó cho thấy sự độc tài toàn trị phi dân chủ của đảng cộng sản trong mỗi tuyên truyền luôn nằm trên băng rôn, khẩu hiệu trải dài từ Nam chí Bắc chỉ nhằm mục đích mị dân để giữ đảng (7)
Không chấp nhận hình thức đảng cử dân bầu để thúc đẩy tiến trình dân chủ hóa đất nước
Dẫu có trăm người tự ra ứng cử cũng chỉ gây được chút tiếng vang rằng VN đã "thức tỉnh"? Đó là chuyện mơ hồ nếu không nói là hoang tưởng nhằm tự an ủi bản thân hoặc xoa dịu dư luận trước các kỳ bầu cử QH sắp tới. Điều cần làm là khuyến khích người dân không đi bầu, tọa kháng tại nhà không thể bị kết tội chống nhà nước cộng sản. Bầu cử là hình thức tự do đồng nghĩa người dân có quyền bỏ phiếu trắng, không bầu chọn cho bất cứ cá nhân nào là cũng đã thể hiện quyền công dân chính trực. Tương tự như vậy, người dân có quyền treo hoặc không treo cờ đỏ sao vàng biểu tượng của đảng cộng sản bởi đó không phải là lá cờ tổ quốc do HCM mang về VN áp đặt (8). Giúp người dân hiểu rõ cội nguồn Dân tộc cũng là hành động chống lại sự tuyên truyền bịp bợm của tuyên giáo cộng sản.
Muốn hay không cũng phải thừa nhận người dân vẫn "đói" thông tin. Báo chí tự do không chỉ quanh quẩn trên các trang mạng mà cần đi vào đời sống người dân bằng báo in, báo giấy. Để làm được điều này cần có sự hậu thuẩn của các Mạnh Thường Quân. Có thể sẽ gặp nhiều trở ngại nhưng không bất khả thi vì đó là nhu cầu có thực, ít ra trong bối cảnh hiện tại. Bởi anh hàng thịt hay chị hàng cá... gần như ít người biết nhiều về Internet. Báo giấy mang đến nguồn tin phong phú cho người dân. Có khai được Dân Trí mới Chấn Dân Khí để thúc đẩy tiến trình dân chủ đến thành công.
Kết luận
Khẩn thiết đề nghị tầng lớp nhân sĩ trí thức không cộng sản hướng dẫn về pháp luật rằng người dân có quyền không đi bầu mà không bị nhà cầm quyền cộng sản ghép vào bất cứ tội danh gì. Không treo cờ đỏ sao vàng cũng là hành động bất tuân dân sự. Không có bất cứ điều luật nào của cộng sản bắt buộc phải treo hoặc không treo cờ. Treo cờ cộng sản khác nào làm tủi hàng triệu oan hồn nạn nhân cộng sản, đặc biệt là hàng ngàn đồng bào Huế bị cộng sản sát hại vào tết Mậu Thân 1968. 
Sài gòn 11.02.2016
__________________________
Tài liệu tham khảo:
(1) Vài câu chuyện về Cải cách ruộng đất.
(2) Luật là tao, tao là luật
(3) Cần xóa cơ chế "Đảng cử dân bầu"
(4) Cần luật hóa cho phép chạy chức, chạy quyền
(5) Truyền thông trong nước với đại hội đảng. Tổng bí thư phải là người miền Bắc, có lý luận
(6) Vì sao đảng cố giữ điều 4 hiến pháp
(7) Những sự thật cần phải biết (phần 17) - Ngu dân và mị dân để giữ đảng
(8) Hồ Chí Minh trả lời nhà báo nước ngoài về ý nghĩa của cờ đỏ sao vàng.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Ba 2024
Tuy nhiên Tuyên giáo, cơ quan tuyên truyền của đảng, lại “thương mại hóa” hoạt động tôn giáo để quy kết trách nhiệm hình sự. “Trước những hiện tượng thu hút sự chú ý của dư luận xã hội thời gian gần đây, liên quan đến các hoạt động mang tính chất “thị trường”, “cung - cầu” của một số cơ sở thờ tự Phật giáo ở nước ta, không ít các nhà nghiên cứu văn hóa, học giả đặt câu hỏi: trong tình hình mới, có hay không – nên hay không nên công nhận “thị trường tôn giáo”? Khi đưa vấn đề sinh tồn của tôn giáo vào “thị trường” để “vật chất hóa” vấn đề tâm linh, phải chăng nhà nước muốn kiểm soát gay gắt hơn vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo?
28 Tháng Ba 2024
Nói đến XHCN thì phải nhìn nhận VN là một quốc gia đi theo hàng chót, những quốc gia đã từng xây dựng như Liên Xô, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc…; người dân đã nhìn thấy những bất công, bất cấp của chế độ XHCN và họ đã mạnh dạn thay đổi, Liên Xô, cái nôi của Cách Mạng Tháng 10, của Lê Nin đã không còn là cộng sản mà thay vào đó là một quốc gia đi theo con đường tư bản của những tên độc tài, Đông Đức đã đập bỏ bức tường ô nhục ngăn cách hai miền để tiến đến thống nhất trong hòa bình và trở thành một quốc gia hùng mạnh đi theo con đường tư bản chủ nghĩa...
28 Tháng Ba 2024
Về chính trị, VN cũng chẳng có gì đáng tự hào. Nền tảng chính trị VN trước đây (ở miền Bắc) và sau này (cả nước) lệ thuộc vào Tàu và Liên Xô. VN vẫn theo một chủ nghĩa lỗi thời và đã hết sức sống, một chủ nghĩa mà nơi khai sinh ra nó đã khai tử nó hơn 20 năm trước đây. Người Việt chẳng phát kiến được một chủ thuyết chính trị nào, mà chỉ rập khuôn theo chủ nghĩa Mao – Stalin. Không thể nào tự hào khi mà chính quyền ra rả mỗi ngày bảo người dân phải làm gì và giảng giải rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội!
23 Tháng Ba 2024
Năm 2017, khi còn làm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã từng làm xã hội xôn xao với tuyên bố “không sợ đối thoại, không sợ tranh luận”. Tưởng chừng như cánh cửa đón nhận các ý kiến khác biệt đã mở rộng, sau khi luật an ninh mạng – luật không chấp nhận ý kiến khác biệt ra đời. Vậy mà, đó chỉ là lời tuyên bố vui miệng của Thưởng. Năm 2024, ông Đỗ Minh Hiền ở Hà Nội, một người viết lý luận triết học riêng, khác biệt với triết học Marx Lenin, bị 6 năm tù. Không ai biết ông ta viết gì, lập luận ra sao, vì bởi ông ta chưa bao giờ có dịp được đối thoại, hay tranh luận để nhận biết mình sai hay đúng trong giấc mơ mà...
20 Tháng Ba 2024
Những người đảng viên đang yêu đảng, cuồng đảng, đừng cho rằng đây là luận điệu của bọn thế lực ‘chống phá, thù địch’, mà hãy nhìn lại lời nói của lãnh tụ các người, ông Hồ Chí Minh đã từng giáo dục các đảng viên của mình là ‘cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư’, vậy thì các ông, bà nghĩ sao về những bất công, bất cập hàng ngày trông thấy từ chính những người lãnh đạo của mình?!, liệu rằng những đảng viên đảng cộng sản còn có lý tưởng hay chỉ là vào đó chỉ để noi gương tham nhũng theo cấp trên của mình?.
20 Tháng Ba 2024
Việc ông Thưởng từ chức đánh dấu sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn chính trị mới ở Việt Nam. Kể từ Đại hội 13 của đảng Cộng sản Việt Nam hồi đầu năm 2021, đã có nhiều vụ cách chức và truy tố cấp cao, trong số đó có 4 ủy viên Bộ Chính trị (trong đó có Thưởng và người tiền nhiệm Nguyễn Xuân Phúc), một phó thủ tướng, hai bộ trưởng và hơn chục lãnh đạo tỉnh. Việc thay thế quá nhanh hai Chủ tịch nước đặc biệt đáng chú ý, vì ông Phúc cũng bị cách chức hồi đầu năm 2023, sau khi nhậm chức chưa đầy hai năm.
16 Tháng Ba 2024
Thực tế, trái lại, cho thấy mọi cuộc cách mạng dù tiến bộ và tích cực đến đâu, đều có khuyết điểm và cần phải tu chính thêm. Hơn nữa có những cuộc cách mạng không những hoàn toàn vắng bóng những yếu tố tích cực, mà còn mang lại tại họa cho dân tộc xuyên qua nhiều thế hệ. Điển hình là các cuộc cách mạng Cộng Sản và Hồi Giáo cực đoan mà chúng ta sẽ phân tách trong bài này. Chúng ta cũng sẽ phân tách tầm mức quan trọng chiến lược của yếu tố viễn kiến trong nhận thức của những người lãnh đạo. Yếu tố viễn kiến giữ một vai trò tối quan trọng, giúp chúng ta phân biệt giữa một cuộc cách mạng có tính tiến bộ và một cuộc cách mạng mang tính phản tiến bộ, gây tai họa cho một dân tộc và đôi khi cả nhân lọai.
13 Tháng Ba 2024
Bà Đinh Thảo, một nhà hoạt động nhân quyền và cũng là nghiên cứu sinh ngành khoa học chính trị, hiện đang ở tại Hoa Kỳ, nói: “Tình hình dân quyền năm nay rất ảm đạm. Có thể nói từ năm 2018, xu hướng nhân quyền ở Việt Nam đã đổi chiều đi xuống và cứ thế tệ dần. Đến năm 2023 có thể nói là tồi tệ nhất trong suốt cả một chuỗi dài mấy năm qua.” (RFA, đài Á Châu Tự do, ngày 2023.12.22 Người dân Việt Nam cũng không được quyền ra báo, lập hội, hội họp và lập đảng chính trị đối lập như quy định trong Điều 25 Hiến pháp 2013. Điều này viết: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.”
12 Tháng Ba 2024
Kính mời bạn đọc xem video clip của nhà báo - bình luận gia Ngô Nhân Dụng và cô Thu Hà Nguyễn - cựu Phó Thị Trưởng TP Garden Grove về kinh tế VN cs hôm nay, những lý do nào mà ngành xuất khẩu của VN gặp phải, và lý do chính, quan trọng nhất là bởi vì lũ sâu dân, mọt nước chúng nó đều là đảng viên, phải có bôi trơn, tham nhũng thì bọn chúng nó mới chịu làm.
09 Tháng Ba 2024
Bài báo của Học viện Chính trị khu vực I cũng không nêu danh tính các nhà đầu tư bước ngoài đã lợi dụng Doanh nghiệp Việt Nam để chen chân vào các vị trí chiến lược quốc phòng, nhưng với mục đích gì và cho ai? Theo quan điểm được nêu trong Tạp chí Cộng sản thì Việt Nam vẫn phải đối phó với “diễn biến hòa bình”, tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ”. Trong nhiều năm, nhóm chữ “diễn biến hòa bình” được đảng CSVN sử dụng để chỉ “các thế lực thù địch” do Hoa Kỳ lãnh đạo nhằm thực hiện âm mưu thay đổi chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhưng từ giữa nhiệm kỳ khóa VII (1991-1996), Đảng đã chỉ ra 4 nguy cơ đối với ...