Thà nói, môi trường của ta trong lành, sạch sẽ hơn của họ. Con người của ta thân thiện, cởi mở hơn bên họ. Cảnh quan thiên nhiên ở bên ta đẹp nhiều hơn bên họ. Ẩm thực của ta ngon lành hơn của họ. Phương tiện di chuyển của ta hiện đại hơn của họ. Quy hoạch của ta hài hòa hơn bên họ. An ninh bên ta tốt hơn bên họ.... thì mới có thể so sánh về mặt du lịch.
Đằng này, đem bóng đá là môn thể thao nay ăn, mai thua ra đặt vấn đề với ngành du lịch: tại sao bóng đá ta ăn họ, còn du lịch thì lý do gì chịu thua?!
Tư duy kiểu đó hèn chi sau nửa thế kỷ hòa bình và đã được toàn thế giới giúp đỡ qua các nguồn vốn, viện trợ mà cũng không ngóc đầu lên nỗi. Với suy nghĩ mạnh điều này ắt sẽ mạnh điều kia, giỏi cái này tất nhiên phải giỏi các khác. Cho nên, trước kia mấy ngài sắp xếp ông đánh giặc hay vô chỉ đạo nhà máy, hãng xưởng sản xuất. Ông chăn nuôi giỏi vô chỉ đạo phân phối, thương mại. Ông nhà thơ viết hay lên làm chủ tịch hội đồng các bộ trưởng....
Đất nước nào cũng đều có mặt mạnh và mặt yếu của nó. Vậy làm ơn đừng nghĩ rằng, bóng đá ta đã thắng Thái Lan thì các mặt khác ta không thể thua họ được!
Đôi khi cái sự thua ấy đem lại lợi ích cho đất nước nhiều hơn là chiến thắng. Nếu ngày trước ta chấp nhận thua Pháp như nước Nhật chấp nhận thua Mỹ, thì ngày nay khỏi phải tranh giành những điều vụn vặt với Thái Lan nữa. Bởi, họ không có cửa!
Cần gì phải thắng ai. Nếu, sự chiến thắng ấy không đem lại lợi ích cho quốc gia, dân tộc.
... các cháu nhớ chuyển lời ngợi khen của bác đến thằng Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Minh Triết, Phạm Bình Minh, Vũ Đức Đam và mới nhất là thằng Nguyễn xuân Phúc về việc đã thấm nhuần đạo đức của bác nhé, à, mà chúng mày cũng nhắn đến thằng Nguyễn Phú Trọng là nó cũng méo có trong sạch gì đâu mà bày đặt đốt lò chụm củi, nó là cái thằng đã ký huân chương cho thằng Việt Á để chúng nó ăn cứt mũi nhân dân chứ ai, coi chừng bọn chúng làm phản là chết không toàn thây, còn nếu không khi nó chết thì bọn đảng viên, đoàn viên của bác ...
Chỉ toàn bánh vẽ màu hồng
Búa liềm cờ máu xiềng gông đọa đày
Công Nông xay xẩm mặt mày
Trí thức mê ngủ tháng ngày vô tâm
Lún sâu Cả Nước Xuống Hầm
Vận mệnh đất nước thông tầm về đâu
Xếp Hàng Chó Ngựa dẫn đầu
Lệnh truyền che vết xà mâu nhục hèn
Quê cha leo lét ngọn đèn
Đất mẹ rách rưới bon chen mịt mờ
Lương tâm sao nỡ thờ ơ
Lương tri lương thiện còn chờ đợi chi
Chủ tịch Nước bổng bị đì
Mùa xuân họa đến phúc đi về vườn
Dàn xếp bao chuyện nhiễu nhương
Lưu manh đỉẻng trị quê hương thảm sầu
Về đối nội đảng csVN vẫn cố gắng giữ vị trí toàn trị đứng trên luật pháp, họ đứng trên cả ba nhánh tam quyền mà họ tạo ra để làm màu, do đó những bản án buồn cười tại Việt Nam vẫn tiếp tục xảy ra, cùng chung một bản chất phạm tội nhưng hạng thứ dân thì bị xử thẳng tay còn đảng viên thì ưu ái nhẹ nhàng hơn với những khái niệm tào lao như: “gia đình có công với cách mạng”, “có đóng góp nhiều nhưng mới chỉ phạm tội lần đầu”…; từ đó cho thấy cái cơ chế cai trị nước Việt Nam mà đảng quản lý chỉ là một cơ chế tồi tàn hủ bại...
Trên cửa điện ghi dòng chữ <Nối dòng Âu Lạc nhà nòi, Thiên trao ngọc hạnh sáng soi kế đời>. Ngay sau khi lập điện thờ, bà Điền đã tuyên truyền rằng Bác Hồ ngự tại <Điện thờ Hoàng Thiên Long> và truyền cho bà ta viết kinh sách "cứu nhân độ thế cho trần giới" đồng thời tự nhận mình là <Nữ thần giao liên và lương y chữa bệnh bằng tâm linh>. Ngoài ra, bà ta còn rêu rao <Điện thờ Hoàng Thiên Long> là kho thuốc tiên, còn <Đại Sơn Lâm> ( nơi con rể bà Điền ở Thượng Tiến, Kim Bôi, Hòa Bình) là <tổng kho nước Thánh>.
Tiến hành tấn công Huế, quân đội CS sử dụng 4 trung đoàn chính quy và các tiểu đoàn độc lập, tiểu đoàn đặc công. Họ tấn công Bộ chỉ huy Sư đoàn 1 VNCH ở Mang Cá nhưng không vào được. Họ quay sang chiếm khu Đại Nội của Triều Nguyễn là một khu vực văn hóa không được phòng thủ nhiều. Họ cũng đánh chiếm các khu dân cư ở phía nam sông Hương. Khi quân đội VNCH và đồng minh phản công, quân đội CS đưa thêm 3 trung đoàn ở Khe Sanh về tham chiến, trận đánh kéo dài đến ngày 25-2-1968 mới chấm dứt...
Rất xứng đáng! Ngu thì thiệt trận
Sáng mắt dân lửa hận ngút trời
Dịch bệnh dân sống cầm hơi
Óc ồồồn sáng tạo cách chơi đếm tiền
Đem dân chọt mũi khùng điên
Biến dân thành cổ máy riêng làm giàu
Lưới trời cao thoát được sao
Màn trời tính sổ ôm nhau nộp mình
Dã man thủ đoạn siêu tinh
Trả giá công cụ bất minh giết người
Anh Phúc Niễng trước khi làm chủ tịt xứ Mù đã giữ chức tưởng thú thay cho anh Ba Ếch Nguyễn Tấn Dũng, anh Dũng trước khi zìa zườn là kẻ lưu manh cắn dầy, cắn bạo chỗ nào cũng cắn cho nên sau đó ảnh tự thú là khi zìa zườn ảnh sẽ làm người tử tế. Anh Phúc Niễng có đầy đủ những tố chất của người cộng sản như: xạo, nổ, phét lác, bịa đặt, tự ái vặt và láu cá chó, khi anh ta làm thủ tướng khai sinh ra cái được gọi là "Chính Phủ Kiến Tạo", nhưng thực chất chỉ là chính phủ nói xạo, nó có mặt để vặt lông người dân như vặt lông vịt mà một tên quan chức dưới thời anh đã từng phát ngôn...
Làng đồn sau bị híếp
Hai cháu đều nhảy lầu
Tử một - bị thương một
Cộng đồng mạng lên án
Phe địch vội họp báo
Nói chuyện ấy tào lao
Vi đi ô (video) cắt ghép
Để bôi nhọ chúng ông
Thật giả đều bất phân
Xứ đông lào vốn vậy
Báo đảng khác tiếng dân
Ém nhẹm mọi sự thật
Nhưng theo kinh nghiệm sống
Bao nhiêu vụ xảy ra
Đảng vội vả đính chính
Thì vẫn y như là ...
Tiếng dân tuy rất bé
Như ngọn khói lắt lay
Nhưng luôn luôn chắc chắn
Sự thật sẽ có ngay
... cả đống khỉ từ thấp lên cao, từ khỉ máy bay, khỉ đại sứ, khỉ trợ lý, khỉ bộ trưởng, thay nhau lần lượt xộ khám và mất chức, tuy nhiên chúng lại có một ưu điểm là ‘đánh chết không khai’, bể thì ở tù chứ khi bị truy xét thì con nào con nấy cũng nói mình thấm nhuần tư tưởng đạo đức của bác chuột hồ chuột cống tổ sư nhà chúng nó, cho đến khi nào nhân chứng, vật chứng đầy đủ thì mới chịu thúc thủ, tố chất xạo láo này là một điểm son rực rỡ trong đạo đức của bác chúng nó, vì thế con mới làm tấu sớ là Thân hóa Tý đấy ạ!
Một tinh hoa trí tuệ
Tên nghe hay hay là
Chức cũng oai ra phết
Cục trưởng Đặng Việt Hà.
Một công việc quan trọng
Ngành đăng kiểm Việt Nam
Thế mà thằng cục trưởng
Lại là loài quan tham.
Chỉ có khi nào người dân Việt Nam thay đổi tư duy, mong muốn thay đổi thể chế chính trị đang cai trị mình, thay đổi cái xã hội mà mình đang sống, hàng triệu người dân chịu đứng lên, đòi hỏi thay đổi, chấp nhận hy sinh mạng sống để giành lấy, thì khi đó mới đánh động được lương tri nhân loại, được thế giới lên tiếng và ủng hộ, còn nếu vẫn ngậm miệng trong bất mãn thì cứ hãy tiếp tục kiếp sống con cừu trong cái chuồng súc vật mang tên nước CHXHCN Việt Nam!
Những người Việt thành công tại nước ngoài rất ít, còn những người Việt hút sách, chây lười, homeless, sống nhờ trợ cấp thì rất nhiều, cho nên sự đóng góp của người Việt tại Mỹ cũng rất khiêm tốn, nhân đây cũng xin can mấy ông bà tranh đấu ‘phong trào’ tại Mỹ đừng nên phong thánh vô tội vạ, cứ thấy ai bị công an cộng bắt đều phong cho họ là “Anh hùng, Anh Thư” cho dù họ chỉ tranh đấu để đòi hỏi đất đai bị cướp, họ đòi hỏi nhân quyền nhưng vẫn chấp nhận sự cai trị của cộng sản, một sự mâu thuẩn đến như thế mà tuyên công kể trạng thì đúng là những câu chuyện hài thời thổ tả!
Khi thực trạng năm vừa qua đã như ai cũng biết mà vẫn xem là “thành tích và đóng góp to lớn”, nếu dựa trên… “nền tảng” đó để hành động trong năm mới theo kiểu tư duy của ông Nguyễn Phú Trọng, chắc chắn “quyết tâm mới, khí thế mới, tiến bộ mới, nhiều thắng lợi mới” chỉ có thể là những hậu quả mới, trầm trọng hơn. Nếu còn đinh ninh phải “trông người, ngẫm đến ta”, điều duy nhất để chúc ông Trọng và hệ thống chính trị, hệ thống công quyền do ông dẫn dắt là: “Từ năm tới, có sao nói vậy, nói sao làm vậy” như… thiên hạ!
Về đối nội đảng csVN vẫn cố gắng giữ vị trí toàn trị đứng trên luật pháp, họ đứng trên cả ba nhánh tam quyền mà họ tạo ra để làm màu, do đó những bản án buồn cười tại Việt Nam vẫn tiếp tục xảy ra, cùng chung một bản chất phạm tội nhưng hạng thứ dân thì bị xử thẳng tay còn đảng viên thì ưu ái nhẹ nhàng hơn với những khái niệm tào lao như: “gia đình có công với cách mạng”, “có đóng góp nhiều nhưng mới chỉ phạm tội lần đầu”…; từ đó cho thấy cái cơ chế cai trị nước Việt Nam mà đảng quản lý chỉ là một cơ chế tồi tàn hủ bại...
Ghép việc “đồng chí” Phạm Bình Minh và “đồng chí” Vũ Đức Đam “thôi” mọi thứ để minh họa cho việc “đồng chí” Nguyễn Xuân Phúc đột nhiên thấy cần... “thôi” luôn và mượn điều đó để cùng lờ đi trách nhiệm của “đồng chí” Phạm Minh Chính – Thủ tướng đương nhiệm – rõ ràng là hết sức phi lý! Không có tác động của... ngoại lực và có thêm những kỹ năng khác ngoài gật và lắc, chắc chẳng có ai điềm nhiên... nhất trí như thế!
Quân đội nhiều nước có lực lượng nữ quân nhân nhưng là những đơn vị chính quy, thực sự có khả năng tác chiến hoặc hoạt động hậu cần, y tế, tải thương...Không biết có quốc gia nào trên thế giới có chương trình huấn luyện quân sự cho sinh viên không nhưng ngoại trừ Israel, có lẽ không nước nào huấn luyện quân sự cho nữ sinh viên thành một lực lượng trừ bị cho quân đội. Việc duy trì huấn luyện quân sự cho sinh viên kể cả nữ do đó chỉ còn một mục đích duy nhất: - Vắt sữa, góp phần nuôi sống lãnh đạo quân đội và bộ quốc phòng.
Sau sự kiện vừa kể, Trung Quốc đột nhiên bày tỏ sự mềm mỏng hiếm có. Theo Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc thì Trung Quốc mong giữa hai bên sẽ có “sự tôn trọng lẫn nhau”: Hy vọng Mỹ sẽ nhìn nhận Trung Quốc và quan hệ Mỹ – Trung khách quan và hợp lý, hành động vì lợi ích của chính Mỹ và lợi ích chung với Trung Quốc, thu hẹp bất đồng và thúc đẩy quan hệ dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau, hòa bình cùng tồn tại và hợp tác cùng có lợi giữa hai quốc gia.
Triết lý Phật Giáo là triết lý Phương Đông, tuy nhiên, theo tôi thấy, dường như các lãnh đạo các quốc gia Phương Tây gần với chánh niệm hơn các quốc gia Phương Đông. Ở các nước giàu, họ thường đưa ra những mục tiêu rất thiết thực, rất hữu ích và khả thi. Trước khi thực hiện chính sách, họ nhận diện sai đúng rất tốt nhờ đó quốc gia hạn chế được sự hao tổn nguồn lực một cách vô ích. Cứ thực hiện những chính sách nhỏ cho thật tốt và hoàn thành mục tiêu ngắn hạn thật đạt thì chiến lược lớn sẽ hoàn thành một cách tự nhiên, nhờ đó mà quốc gia cứ thịnh vượng và phát triển.
Tại hiện trường nơi cháu Hạo Nam mất tích, hoàn toàn không có một bằng chứng vật lý (forensic) nào cho thấy rõ ràng cháu Hạo Nam rơi vào trụ bê tông nói trên ngoài một đoạn phim quay bởi camera gắn tại công trường hay do ai đó quay lại với những hình ảnh mờ nhạt không rõ ràng. Khả năng đoạn phim này được chỉnh sửa hoặc sáng tạo lên đến 90%. Trong một bài báo trên BBC, bác sĩ Võ Xuân Sơn của phòng khám quốc tế Exson ở Sài Gòn cho rằng việc một đứa bé 10 tuổi rơi vào một cọc bê tông đường kính 25cm rất khó xẩy ra nhưng ông không loại trừ trường hợp đặc biệt. (1)
Chúng ta không nên ngạc nhiên khi năm hết tết đến, chiều 6/12 vừa qua, tại Hội nghị học tập, quán triệt Nghị quyết Trung ương 6, Phó Thủ Tướng Vũ Đức Đam, Ủy viên Trung ương Đảng trong dịp truyền đạt chuyên đề “Định hướng Quy hoạch tổng thể quốc gia thời kỳ 2021 – 2030, tầm nhìn đến năm 2050″, nêu ra một quan điểm lạ lùng về giàu hay nghèo cho dân tộc. Đó là: “Chúng ta không cần quá giàu, chỉ cần vừa phải nhưng có cuộc sống an toàn, có nhiều tình yêu thương, giữa con người với thiên nhiên”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.