Khi Người Mỹ Tranh Luận (P2)

08 Tháng Mười Hai 202110:19 CH(Xem: 512)

                                 Khi Người Mỹ Tranh Luận (P2)


istockphoto-863497498-170667a



Trần Công Lân



Trường học và phụ huynh

Cũng như chuyện con nít đi học. Nếu đứa trẻ còn sống qua nạn dịch thì chúng sẽ còn có cơ hội học, dù chậm một vài năm. Còn nếu cứ gửi chúng tới trường trong mùa dịch thì chúng sẽ  lây bệnh và chết thì ai sẽ thiệt hại?

Khi con người kết thành xã hội thì nhu cầu giáo dục để huấn luyện đứa trẻ có kiến thức để sống hoà hợp với xã hội. Đó là nhiệm vụ của các nhà giáo dục và hệ thống giáo dục được chia ra cấp tiểu học (sơ cấp), trung cấp và cao cấp. Cấp dưới chuẩn bị cho tuổi trẻ tiến lên cấp trên và đem tài năng đóng góp cho xã hội. Gia đình có nhiệm vụ giúp đứa trẻ hội nhập hệ thống giáo dục. Bầu cử cũng là dịp cá nhân đóng góp quyết định vào hệ thống giáo dục địa phương.

Vậy khi nhà trường quyết định cho trẻ em nghĩ học, đi học, học tại nhà, chích ngừa, mang khẩu trang mặt... thì một số phụ huynh chống đối? Vì sao? Lý do nào?

Tất cả lý do ABC đều dẫn đến sự vô lý khi phải cân bằng giữa cá nhân và xã hội qua bệnh dịch: Bạn viện lý do ABC... vậy còn người khác thì sao? Bạn có muốn con bạn đến trường để bị lây bệnh vì trẻ khác không mang khẩu trang mặt hay không chích ngừa?

Ai cũng cần cho con đi học để còn phải đi làm. Không phải ai cũng có thể làm việc ở nhà và giữ con, dạy con học... Nhưng trong mùa dịch thì đứa trẻ có thất học, buồn hay quậy phá thì cũng còn hơn mắc dịch mà chết thì bạn có vui không?

Nhưng tại sao lại có chuyện gửi con tới trường mà không đóng tiền ăn trưa, cũng chẳng lo cho con mang thức ăn theo. Vậy phụ huynh cố tình bỏ đói con mình hay sao? Hay cứ để con ăn mà không trả tiền? Nếu trường không cho học sinh (không đóng tiền) ăn thì phụ huynh la làng xóm. Vậy thì ai sẽ trả tiền ăn cho học sinh? Nếu bảo là nhà nghèo thì có chương trình giúp học sinh nghèo. Phải chăng phụ huynh cố ý ăn quỵt nhà trường để người khác trả?

Còn chuyện bạn không thích nhà trường (trường công lập) thì cứ việc chọn trường tư theo ý bạn. Một khi bạn đòi XZY thì có nghĩ là sẽ bao nhiêu người khác đòi hỏi như bạn và nhà trường không phải là dịch vụ thương mại để chiều lòng khách hàng.

Còn chuyện phản đối chương trình giáo dục của nhà trường. Đó là nhiệm vụ của nhà giáo dục. Bạn không đồng ý nhưng bao nhiêu phần trăm phụ huynh sẽ ủng hộ? Đã là nhà giáo dục chuyên môn thì nhà trường phải cân nhắc quyết định. Bạn không thích thì đi chỗ khác chơi (như đa số thường nói: nếu bạn không thích ở đây thì về xứ bạn mà ở! Ám chỉ người di dân hay đòi hỏi quá đáng). Rồi còn việc đe dọa giáo chức hay đánh nhân viên giáo dục. Phải chăng đó là máu "cao bồi", một hình thức hung hăng, lấn hiếp kẻ khác (bully) mà mọi người thường kêu gọi phải ngăn chặn tật xấu đó nơi trẻ em.

Sống trong một xã hội dân chủ với súng đạn dư thừa mà hơi một tí chuyện xích mích là đe dọa giết người? Ai sợ chết? Nhà giàu hay dân nghèo? Kẻ ở lâu hay người mới đến? Đem vũ lực đe dọa mà không nhìn ra sự thật chỉ là hành động ấu trĩ sẽ không giải quyết được vấn đề gì cả.

Cũng như chuyện biểu tình. Xem hai phe biểu tình hò hét, múa may, phô cờ quạt, biểu ngữ... bạn hãy nghĩ: để làm gì? Thực hiện quyền Hiến Pháp. Đúng. Nhưng có kết quả hay không?

Tại sao không ngồi xuống tranh luận từng điểm một, viết xuống đăng báo, in sách thành tài liệu, chứng cớ. Tại sao có tòa án phân xử đúng sai mà vẫn không chịu là sai?

Giáo dục là tài liệu. Chính trị là hành động. Các nhà chính trị có thể múa rối, nói láo cho qua chuyện. Nhưng khi sự việc đã qua và có người trong cuộc viết lại thành sách thì đó không phải chuyện đùa. Bút sa, gà chết.

Một khi đã viết là phải viết theo sự thật. Viết bậy sẽ bị kiện, phạt vạ. Vậy bạn có đọc sách về sinh hoạt chính trị Mỹ không? Đó là tự giáo dục về dân chủ Mỹ. Học trung học, đại học Mỹ ra đi làm cho Mỹ không có nghĩa là bạn hiểu giáo dục và chính trị Mỹ. Đi vào giáo dục để hiểu tâm lý người Mỹ (đa số, thiểu số ..) và sinh hoạt đảng chính trị.

Người viết sai sẽ bị kiện ra tòa và bị phạt. Thật hay giả, đúng hay sai được vạch ra. Nhưng có mấy ai đọc sách? Bao nhiêu người ghi nhớ? Bao nhiêu người truyền tin đến (hay nhắc nhở) người khác?

Đa số người tham dự sinh hoạt chính trị với tính nông nổi, xúc động cảm tính nhiều hơn là có suy nghĩ, kiến thức ... và dễ quên?

Khi sinh hoạt của lưỡng đảng cho phép quăng bùn, chụp mũ, vu cáo, xuyên tạc, bóp méo sự thật... thì cử tri nghĩ sao? Bất cứ cách nào, miễn là thắng? Nếu chính trị gia đã dùng thủ đoạn để thắng đối thủ thì cũng có thể dùng thủ đoạn đối với bạn. Vậy bạn nghĩ sao? Nền dân chủ dựa trên niềm tin (trust) và sự thật (truth). Tại sao bạn chọn ứng cử viên thiếu cả niềm tin lẫn sự thật?

Vậy còn tôn giáo, đạo đức, lương tâm, luân lý bỏ thùng rác hay sao?

Khi tranh cử thì xấu xa. Thắng cử rồi thì kêu gọi sạch sẽ trở lại? (United we stand). Làm gì có chuyện đó.

Đó là lý do tại sao nhà trường Mỹ không dạy luân lý, đạo đức và lý luận triết học mà chỉ dạy về tình dục (sex education); trong khi thanh thiếu niên tiếp tục lạm dụng tình dục, phá thai, có con trước tuổi thành niên... cũng như các hành động gây rối tại trường học, xã hội. Không thấy phụ huynh đề nghị cải tổ. Nhưng chuyện phá thai, chống phá thai thì rất ồn ào.

Vậy trường học dạy gì? Giấc mơ người Mỹ (American dream).

Trong một xã hội đầy súng đạn, ma túy, tình dục, cờ bạc... tuổi trẻ Mỹ đi tìm giấc mơ theo dục vọng? Làm giàu?

Bạn có thể nói một người thành công sẽ giúp hàng triệu người có công ăn việc làm và có thể thay đổi thế giới như: Steve Jobs với Iphone, Elon Musk với Tesla, Mark Zuckerburg với Facebook... nhưng để đổi lại, con người và xã hội sẽ chịu thiệt hại như thế nào? Thông thường người ta chỉ nhìn mặt lợi. Chỉ khi nào mặt hại bùng nổ làm chấn động dư luận thì người ta mới xét lại... và thường là quá trễ như trường hợp Facebook hiện nay.

Người (hay dân Mỹ) quên rằng giáo dục đào tạo con người chứ không phải đào tạo các vài trăm nhà triệu, tỷ phú, thương gia, chủ hãng, chính trị gia ... và một xã hội với hàng triệu kẻ đau khổ.

Nếu muốn thay đổi nước Mỹ phải thay đổi giáo dục.


         TCL

Tháng 11 năm 2021
  (Việt lịch 4900)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Ba 2023
Tham nhũng, hối lộ, nói chung kiếm tiền bằng những phương tiện bất chính trong phạm vi, quyền hạn của mình đều là tội hình sự, không riêng gì tại VN mà cả thế giới đều cùng chung quan điểm. Nay theo quan khỉ này thì chỉ cần nạp tiền, khắc phục hậu quả là chuyển tội danh từ hình sự sang dân sự và chỉ cần bồi thường là xong, điều này sẽ đem lại một lổ hỗng lớn cho nghành tư pháp cs. Nó sẽ là những chiếc lổ để những con lạc đà chui qua lổ kim. Không có cán bộ nào ngu đến nỗi phạm tội mà không vụ lợi cả, đó chỉ là một mệnh đề bào chữa rẻ tiền của tên Lê Minh Trí nhằm tạo ra một loại luật mới để nhận hối lộ và tha cho những tên quan tham làm nghèo đất nước.
16 Tháng Ba 2023
Cộng sản Việt Nam bắt chước Nga đổi tên Sài Gòn thành Thành Phố Hồ Chí Minh, mà viết theo kiểu Nga là… Hochiminhgrad. Trong thành phố đó bây giờ vẫn còn một con đường mang tên Lê Văn Tám, một nhân vật hoàn toàn tưởng tượng. Tác giả đẻ ra “Liệt sĩ Lê Văn Tám” là Trần Huy Liệu, trước khi chết đã thú nhận mình sáng tác ra câu chuyện liệt sĩ này chỉ cốt để tuyên truyền. Nhưng đảng Cộng sản không dám xóa bỏ tên con đường Lê Văn Tám. Họ không dám thú nhận lịch sử do họ viết đầy những chuyện gian dối như thế.
15 Tháng Ba 2023
Làm cách mạng dân chủ cần có những con người dám hy sinh cho lý tưởng của mình, dám nằm gai nếm mật như Ngô Phù Sai năm xưa, dám chịu nhục như Hàn Tín lòn trôn giữa chợ để rồi sau đó đạt được mục đích cuối cùng, và nếu nói rằng mình tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền cho người dân Việt Nam thì mình bắt buộc phải là một con người dân chủ. Con người dân chủ khi hành động bất cứ một công việc gì đều phải biết lắng nghe dù đó là ý kiến nhỏ nhất của những con người thấp nhất, phải biết bàn bạc cùng những người đồng chí hướng với mình để tìm ra một giải pháp tối ưu chứ không thể dùng cái quyền của mình để phủ quyết ý kiến của mọi người
13 Tháng Ba 2023
Tại sao dư luận trong và ngoài nước lại xôn xao như vậy? Trước khi trả lời câu hỏi nêu trên, chúng ta cần duyệt lại sự kiện tổng quát liên hệ đến vụ việc. Đó là 2 nhân vật này này tố cáo trước công luận là người này lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm quyền lợi và danh dự của người kia. Cụ thể, tháng 9.2021, bà Đặng Thị Hàn Ni thường xuyên bị bà Nguyễn Phương Hằng nhắc đến trong các livestream trên mạng. Sau đó, bà Hàn Ni làm đơn tố giác bà Nguyễn Phương Hằng vu khống, làm nhục và lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của bà.
12 Tháng Ba 2023
Thay mặt Phúc gửi lời chúc Tết Nguyên Đán tới toàn dân, ông Trọng bảo đảm với gần 100 triệu đồng bào rằng, những sự kiện vừa qua đã “củng cố và nâng cao lòng tin của nhân dân đối với đảng, nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa”. Đó là một sự khoe khoang khá liều lĩnh, bởi vì kết quả rõ ràng nhất về trọng tâm mới của Tổng Bí thư đối với văn hóa quản lý của Việt Nam là làm tê liệt quá trình ra quyết định trong toàn bộ bộ máy hành chính. Kết quả không lường trước này đã được Michael Tatarski tường thuật đặc biệt trong bản tin Vietnam Weekly của ông ấy...
11 Tháng Ba 2023
Lần đầu tiên trong lịch sử ban tuyên giáo CSVN lại do một tay võ biền, gốc du kích ruộng lên làm lãnh đạo. Nhớ không lầm thì ông Kiệt, ông Khải, ông Ba X, ông Triết… thảy đều xuất thân du kích ruộng. Tức là không phải hễ du kích ruộng đều là “dốt”, là giáo điều. Ông Kiệt, ông Ba X… là những người tuy học vấn thấp nhưng kiến thức ở tầm cao. Những năm Việt Nam phát triển “đẹp” là những năm ông Kiệt, ông Khải, ông Ba X cầm tay lái. Theo tôi, nếu đảng CSVN không đưa một tay du kích ruộng, vừa võ biền, vừa giáo điều lên nắm tuyên giáo thì sẽ không có những vụ “tầm xàm” kiểu “cúp điện” buổi trình diễn Khánh Ly với chủ đề “Mùa thu Hà Nội”.
09 Tháng Ba 2023
Họ quần quật bốc vác sắt thép, phụ hồ trộn bê tông khuân cột xi măng trên công trường. Trồng trọt trong trang trại. Tận tụy chăm sóc người già, chăm chút bữa ăn cho gia đình người khác trong khi chính con cái mình ở nhà thèm đến đứt ruột một bữa cơm mẹ nấu. Nước mắt, mồ hôi, máu, cả tủi nhục. Nhưng họ chịu đựng tất cả để có một ngày thực hiện được những gì đã ước mơ. Cho dù ước mơ đó chỉ là miếng cơm manh áo cho gia đình, nhưng ai dám cười nó không cao cả và vĩ đại?
06 Tháng Ba 2023
Tao còn lạ gì chúng mày phản động, thế lực thù địch, diễn tiến hòa bình, vào nét, phây búc, mạng xã hội, lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân, vi phạm các điều 79, 258 và 331 luật hình sự, mưu toan lật đổ chính quyền cách mạng. Tao còn đang điều tra chúng mày a dua dinh líu đến vụ án tên tiến sĩ luật dạy trường Luật và đồng bọn tại Sài Gòn phạm luật 331, mới ngày 24 tháng 2 này. Liệu hồn! Chủ tịch nước mới bầu là thạc sĩ Mác-Lê, tuyên giáo gộc, xem cừu là cừu địch.
04 Tháng Ba 2023
Sứ mạng (cao cả) của ông Vượng, theo như ông nói trong “Tâm Thư” là “xây dựng bằng được một thương hiệu Việt Nam cao cấp và có đẳng cấp trên thị trường quốc tế”. Thương hiệu ông Vượng muốn nói ở đây chính là ô-tô Vinfast mà đại diện hiện nay là 2 mẫu VF8, VF9. Hai mẫu LUX A 2.0, LUX SA 2.0 đã chính thức được ông Vượng khai tử, chuyển qua xe điện VF8, VF9. Không đi sâu vào nội dung của “Tâm Thư” bởi nếu (chịu khó) đọc, sẽ thấy nó cũng chẳng khác gì hầu hết diễn văn của các lãnh đạo CSVN với những lời hoa mỹ, rổng tuếch, mị dân, khoác lác, những lời cam kết, những kế hoạch không bao giờ được thực hiện...
03 Tháng Ba 2023
Nhìn quanh thế giới ngày nay còn bao nhiêu quốc gia đi theo đường lối cộng sản, chỉ có Bắc Hàn, Trung Quốc, Cuba và Việt Nam, trong khi hầu hết đều chọn cho mình một hướng đi khác để dẫn dắt dân tộc, thậm chí xã hội Việt Nam ngày nay còn thua cả quốc gia láng giềng CPC nếu xét theo khía cạnh tự do, dân chủ và nhân quyền, thế nhưng một tên lãnh đạo ở vị trí thứ ba quyền lực mới lên lại phát biểu là sẽ kiên định đi theo con đường của chủ nghĩa Mác – Lê, điều đó không những ngoan cố mà còn là một sự xuẩn động cố tình nhằm tiếp tục cầm quyền cai trị