Lạy Trời em còn biết yêu thương!

24 Tháng Bảy 20219:43 CH(Xem: 521)

                    Lạy Trời em còn biết yêu thương!

f569be58-b795-4aeb-931f-a63a5743c9a7             Những mảnh đời khốn khổ trong đại dịch của 'quốc gia đáng sống nhất thế giới'!
                                                         Hình Truyền Thông Trong Nước




Viết Từ Sài Gòn

   RFA Blog





   Giữa lúc này, khi mà thế giới trùng trùng đau nối đau, nước mắt nối nước mắt và chết chóc nối chết chóc… giữa tro tàn nhân loại, chỉ cần một tia hi vọng, lẩn khuất đâu đó trong mắt em, mắt tôi, mắt người… và những giọt nước mắt lăn xuống như một ghi dấu hay một thông điệp nói rằng em còn yêu thương, tôi còn yêu thương, người còn yêu thương, trái tim chúng ta đã se buốt vì đau buồn… Chỉ chừng đó, cũng đủ làm ấm lòng!

Trong lúc này, đâu riêng chỉ Sài Gòn, có hàng trăm thành phố trên thế giới này đang gồng mình bởi dịch cúm Covid19*, có hàng trăm thành phố trên địa cầu chan chứa nước mắt, và hình như người ta cũng không còn đủ nước mắt để khóc. Cái đói, nỗi tuyệt vọng, nỗi đau vì mất người thân, nỗi hoang mang cho những ngày sắp tới… Mọi thứ bỗng dưng ập xuống cuộc đời, số phận, con người kêu Trời không thấu!

Giữa lúc này, cái lúc mà thế giới trở nên trống rỗng, hoang vu, người thân lìa đời, người thân không thể đến gần, người thân nhìn người thân qua gương phẳng, mọi thứ nhờ nhờ một màu trắng đục vô cảm và bí hiểm, em biết nói gì? Tôi biết nói gì? Người biết nói gì?

Tôi cũng có nghe ai đó giữa Sài Gòn, họ vận áo quần dân phòng hay công an hay cán bộ với dáng bộ lịch sự, sang trọng nhưng lại ăn nói khá ư là hàm hồ, rằng tại sao phải ăn bí đỏ, ăn xà lách trong lúc đói, người ta có thể nhịn ăn các món này cả nửa năm vẫn không chết? Hoặc ngược lại, có những người oán trách tại sao lại cho xì dầu Tam Thái Tử, xì dầu làm thủ công, lỡ ăn vào gây ung thư thì sao?... Có hàng trăm câu trách khiến người ta cảm thấy bẽ bàng, tủi thân! Và cũng có hàng trăm, hàng ngàn, thậm chí hàng trăm ngàn người chỉ mong có được một bữa ăn mà cầm hơi qua hoạn nạn, mong có được một chuyến xe để về quê, để được biết rằng cho dù có chết cũng được chết trên đất quê, ít nhất còn có người thân trong phút giây nào đó…

Em biết không? Giữa lúc này, có những đoàn người miền Trung đã đi bộ từ tỉnh này sang tỉnh khác, đi bộ trong đói khát và tuyệt vọng vì không còn đồng nào trong túi, vì không biết về đến quê nhà người ta có cho bước vào nhà hay không, vì không biết khi về đến nhà, có còn ai ra đón… Có hàng hàng lớp lớp nỗi lo mọc lên giữa xứ nghèo, giữa những lồng ngực lép vì thiếu ăn và kham khổ, giữa những vầng trán nhăn nheo, u ám vì cuộc đời xếp ở tầng đáy xã hội, có biết bao nhiêu chuyện buồn để kể ra, khi mà một gia đình mấy mẹ con chấp nhận mọi thứ rủi ro, cực khổ, nắng đốt để đạp xe từ Sài Gòn về Nghệ An, họ đi mãi miết, cho đến khi đồng loại nhận biết và giúp đỡ… Chưa bao giờ đất nước lại buồn như những ngày vừa qua.

Và rồi những ngày sắp tới, ai đoán được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Khi mà mọi sự tung hê, mọi nỗi tự hào, reo hò, khoe mẽ đã chính thức chấm dứt, nhà nước, người dân phải đối mặt với một sự thật phũ phàng rằng chúng ta đã vỡ trận, rằng chúng ta lâu nay quen ca hát, nhảy múa và tự vỗ ngực bên cạnh một thân đập về sự an toàn của chúng ta trong lúc đồng loại phải gồng lưng chống chọi với dòng lũ, cho đến khi, thân đập vỡ từng mảng, câu chuyện của chúng ta thực sự thay đổi theo chiều hướng u ám và tệ hại. Cái thân đập ý thức tự bảo vệ đã chính thức mất đi và chúng ta có thể chết bất kỳ giờ phút nào.

Công tâm mà nói, gần hai năm trôi qua, chúng ta một phần may mắn vì sức chịu đựng, nhiệt độ và sự cẩn trọng chung trong dân chúng. Nhưng đến khi sự cẩn trọng trở thành nỗi tự hào, tự mãn và chúng ta không còn biết sợ sệt dịch cúm, chúng ta ngộ nhận rằng cơ địa của người Việt có thể chống chọi, miễn nhiễm với dịch cúm, chúng ta thỏa sức đàn đúm, ăn chơi, nhảy múa, xúm xít khi có cơ hội. Và hậu quả là gì? Là một sự thật phũ phàng bày ra trước mắt.

Chúng ta may mắn bởi chúng ta là một bầy cừu bên cánh đồng lúa. Bởi chúng ta là đất nước có lịch sử mấy ngàn năm lúa nước, chúng ta đã quen bị chăn dắt và chúng ta không sợ đói khi cánh đồng lúa vẫn còn trĩu hạt. Chúng ta quen tung tẩy, reo hò, chúng ta đợi người chăn dắt thả cây roi thì chúng ta thỏa sức vui chơi, cho đến khi cây roi quất vào lưng, cho đến khi cánh đồng trơ gốc rạ, chúng ta bắt đầu kêu gào vì đói và lo sợ, bởi chúng ta đang đối mặt với sự đói và cái chết. Tất cả những may mắn chúng ta có được trong gần hai năm qua đều hàm chứa tai ương nhưng chúng ta không được nhìn thấy và chúng ta mãi mê tin rằng chúng ta không bao giờ đói, không bao giờ chết.

Hơn nữa, chúng ta tin rằng lúa có mọi nơi, sữa có mọi nơi, rau củ quả có mọi nơi, một đất nước nông nghiệp, dưới sự lãnh đạo tài tình của đảng và nhà nước thì làm sao chết được! Nhưng chúng ta quên rằng khi dịch ập đến, mọi sự phong tỏa, kiềm chế thắt chặt và cây roi được lấy ra dùng, chúng ta thúc thủ. Một sự thật khác phơi bày, người nông dân phải đổ đi nông sản, trại chăn nuôi phải đổ sữa trong lúc các thành phố thiếu mọi thứ, từ nông sản cho đến sữa, nhà buôn cũng bắt đầu hét giá. Dường như, người Việt là một tổng thể mâu thuẩn, bởi có người phát nguyện mang thức ăn cho người khác, vét đến đồng cuối cùng để tặng người nghèo khổ thức ăn thì cũng có người tranh thủ dịp mà đồng loại rên xiết vì thiếu thức ăn để hét giá, tha hồ chặt chém…

Chúng ta, những con người đang phải sống trong hoang mang, lo sợ và chẳng biết thứ gì có thể giúp chúng ta tìm thấy ý nghĩa tồn tại trong lúc này. Bởi mọi thứ giá trị luôn tạo ảo giác cho chúng ta bấy lâu nay như nhà cửa, xe cộ, tiền bạc và cả những bữa ăn đẳng cấp, sang trọng trở nên vô nghĩa và cho chúng ta cảm giác ích kỉ, nhỏ nhen trong lúc này. Hãy nhìn những hình ảnh khoe mẽ mình có nhiều cà rốt, khoai tây và trái cây ngon trong lúc đồng loại của chúng ta đang lo sợ vì tối nay sẽ bị dân phòng, công an xua khỏi chỗ mái hiên quen mà họ đã ngủ trong nhiều năm nay. Hãy tưởng tượng những người vô gia cư dựa vào bàn tay ngửa xin tình đồng loại đã trở nên hốt hoảng vì không còn cơ hội ra đường xin ăn. Hãy tưởng tượng những cái bụng đói xệp bởi công việc đi bán vé số hằng ngày, đi làm thuê, đi bán dạo các món hàng nho nhỏ kiếm bữa độ nhật phải bó gối ở các phòng trọ tối tăm, thiếu ánh sáng và ẩm ướt… Tất cả như một nhát chém vào lịch sử nhân loại, lịch sử dân tộc và vào tâm hồn chúng ta. Nhát chém ấy sẽ mãi mưng đau trong tâm hồn chúng ta, ngày hôm nay, kể từ hôm nay cho đến mãi mãi mai sau, khi chúng ta nhắm mắt lìa đời, điều ấy mãi ám ảnh nếu chúng ta còn là con người.

Và giữa một cuộc chiến mà cái chết diễn ra hằng ngày, không tiếng bom đạn, không tiếng súng, cũng không có phe chủ chiến hay phe chủ hòa, không có phe đầu hàng hay phe thắng cuộc, cái chết đến như một giấc chiêm bao… Một giấc chiêm bao hay một cơn ác mộng, điều đó làm em rơi nước mắt, tôi rơi nước mắt, người rơi nước mắt. Nước mắt như một lời yên ủi cho chúng ta, rằng chúng ta còn biết yêu thương, rằng chúng ta còn thổn thức trước nỗi đau cuộc đời và rằng nếu có cơ may tồn tại, chúng ta sẽ xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn, giàu tình nhân ái và đáng sống hơn. Chúng ta phải cố gắng, bởi chính giọt nước mắt yêu thương đã mách bảo với chúng ta như vậy!

Lạy Trời, em còn biết yêu thương!

* Kiểm duyệt bởi QĐB

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!
08 Tháng Tư 2024
Để trả lời vấn nạn này, trước hết chúng ta nhận xét ngay rằng, tuy hiện giờ CSVN tôn CSTQ là quan thầy, tuy nhiên trong tương quan giữa quân đội và công an thì quân đội CSTQ giữ vai trò vượt trội hệ thống công an. Các cấp bậc chính thức trong công an TQ không rập khuông quân đội, như công an Việt nam. Tuy công an TQ cũng giữ vai trò kiểm soát nhân dân, nhưng uy tín thấp hơn quân đội rất nhiều. Tình trạng tại Việt Nam thì ngược lại. Bộ trưởng công an Tô Lâm và guồng máy công an hầu như làm lu mờ quân đội và mọi khía cạnh khác của bộ máy công quyền. Chỉ cần nhìn vào con số 2 triệu công an bán chuyên trách mà Tô Lâm....
04 Tháng Tư 2024
Dân đóng thuế để trả lương cho cơ quan công quyền, công an…. Để bảo vệ cho họ. Nhưng cơ quan công quyền, công an lại thất trách, không lo bảo vệ nhân dân, mà chỉ lo đi bảo vệ Đảng. CA báo kê các vụ cướp đất, cướp nhà, bảo vệ bọn quan chức tham nhũng, bắt bớ, đánh đập dân lành. Nhiều cái ch.ết của người dân trong đồn công an khi họ được mời lên làm việc…đã nói lên được bản chất man rợ, ác ôn của chúng! Đừng hỏi tại sao dân mất lòng tin nơi đảng! Lòng tin là một thứ xa xỉ của nhân dân đối với Đảng và chính quyền!
02 Tháng Tư 2024
Lý do QĐND viết như thế vì ai cũng biết Chủ nghĩa Cộng sản đã “tiêu diệt con người và xã hội Việt Nam” kể từ khi ông Hồ du nhập vào Việt Nam năm 1930. Trong 94 năm có mặt trên đất nước, đảng CSVN đã gây ra hai cuộc “nội chiến huynh đệ tương tàn”, ròng rã 30 năm 1945-1975 làm mất đi khối nhân lực trên 4 triệu con người, đất nước bị tàn phá không lời nào tả xiết. Vì vậy, khi có khuynh hướng chống lại để bảo vệ đất nước thì các cơ quan thông tin chủ chốt của đảng đã kiên quyết - bảo vệ Chủ nghĩa Cộng sản gắn liền với tư tưởng Hồ Chí Minh đế được tiếp tục lãnh đạo. Hơn ai hết, họ cũng biết rằng nếu tách riêng “tư tưởng Hồ Chí Minh ra...
02 Tháng Tư 2024
Hai tháng kể từ khi nhân vật số hai của Công an Trung Quốc xuất hiện ở Hà Nội, ngày 11/3/2024, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Bắc Kinh đã không còn úp mở, thẳng thừng cảnh cáo Hà Nội: ‘Việc tham gia các khối có mục đích ‘đối đầu’ và ‘bè phái’ là không phù hợp’ (4), ngay sau khi Việt Nam và Australia vừa thiết lập quan hệ CSP. Giới quan sát nhận định rằng lời cảnh báo như vậy cho thấy sự lo ngại của Bắc Kinh giữa các nỗ lực của Hà Nội muốn mở rộng các quan hệ đa phương. Bắc Kinh tiếp tục dạy khôn Hà Nội: ‘Không bao giờ được trở thành bên ủy nhiệm cho bất kỳ phe phái nào và không bao giờ được lao vào vòng xoáy cạnh tranh...
30 Tháng Ba 2024
Còn chuyện có gắng làm ra vẻ trung lập của mình qua vụ tổ chức Hội Nghị Hoa Kỳ và Bắc Hàn dưới thời TT. D. Trump hay đề xuất làm trung gian hòa giải TQ- Mỹ của ông Sơn mới đây chỉ là trò tào lao, bởi vì không riêng gì nước Mỹ mà cả thế giới đều thấy được đảng csVN đã chọn phe theo trục ác khi chỉ đạo cho Đại Sứ Đặng Hoàng Giang tại LHQ 3 lần bỏ phiếu trắng không lên án nước Nga xâm lăng Ukraine. Vì thế Ngoại Trưởng Bùi Thanh Sơn có cố gắng dùng ba tấc lưỡi để thuyết khách như Tô Tần năm xưa cũng khó mà lừa được ai, bởi vì sau chuyến công du Mỹ ông ta lại có buổi hội đàm cùng tên Ngoại Trưởng cáo già Vương Nghị tại Bắc Kinh!.