Những con người “bị - bỏ - rơi - hơn - cả”

19 Tháng Sáu 202110:51 CH(Xem: 869)

                          Những con người “bị - bỏ - rơi - hơn - cả”

51257187677_900ccf55a4                               Ông Huỳnh Thanh Long và cháu ngoại bị bại não.




Phạm Thanh Nghiên
    Sài Gòn Nhỏ

“…Lệnh “giãn cách xã hội” như thêm một nhát dao cứa vào những vết thương trên thân thể tật nguyền, chặt đứt phương tiện kiếm sống cuối cùng của những con người già nua và khốn khổ ấy…”

Tôi những tưởng mình từng trải qua bốn năm tù thì việc ngồi yên ở nhà trong thời gian Sài Gòn bị “giãn cách xã hội” chỉ là chuyện nhỏ. Tức là nó sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến tâm lý hay tâm tính, nhất là đối với một người ít có nhu cầu đi đây đi đó và thích sự yên tĩnh như tôi.

Thậm chí tôi không tự nhận ra sự thay đổi của mình cho đến khi chồng tôi bảo “dạo này anh thấy em hay cáu kỉnh, tức giận vô cớ lắm”. Đấy là sau khi anh ấy thấy tôi tuôn ra một tá những lời cằn nhằn chỉ vì một người bạn thân chậm trả lời email liên quan đến công việc. Và có lúc dù rất kiềm chế, tôi vẫn lớn tiếng với cô con gái nhỏ ba tuổi rưỡi chỉ vì nó không thu dọn đồ chơi, khiến con bé ngơ ngác nhìn mẹ với đôi mắt đỏ hoe trước khi bật khóc. Tôi mất ngủ triền miên, thỉnh thoảng phải dùng thuốc nhưng những đêm thức trắng vẫn tiếp diễn. Công việc trễ nải do đầu óc tôi không thể tập trung được. Tệ hơn, có lúc tôi buột miệng văng tục một cách vô thức chỉ vì đọc được một bài báo, hay một tin tức đáng phẫn nộ nào đó. Lúc nhận ra, câu chửi thề đã văng ra khỏi miệng, và rồi tôi lại tự trách bản thân, khổ sở với đủ nỗi dằn vặt.

Đấy là câu chuyện của tôi, một kẻ dù gì cũng vẫn may mắn hơn ngàn vạn người khác vì còn có cơm để ăn, có nhà để ở (dù là nhà thuê) trong thời gian Sài Gòn bị cách ly vì đại dịch. Tôi tự hỏi, những người nghèo khổ, buôn thúng bán mẹt sẽ sống bằng gì khi phải chôn chân trong nhà? Rồi những người láng giềng cũ của tôi, hàng trăm cảnh đời mang tên “Vườn rau Lộc Hưng” sống lay lắt hơn hai năm nay sau khị bị mất nhà mất cửa, đã và sẽ cầm cự cách nào trong mùa dịch? Những chị Hà, anh Điệp, anh Sơn, anh Thái, anh Vân, anh Hiếu…., các bạn tù của chồng tôi có còn sức lực để xoay sở trước cơn khó khăn quá lớn này? Năm ngoái, khi còn khả năng, vợ chồng tôi vẫn giúp đỡ hoặc nhờ bạn bè quyên góp, chia sẻ thêm với họ. Năm nay thậm chí tôi không dám gọi điện hỏi thăm. Song có lẽ không cần hỏi cũng biết là tình trạng bi đát, thê thảm lắm. Hỏi thăm xong không giúp gì được, day dứt thêm.

Cơn bão covid-19 và lệnh “giãn cách xã hội” chắc chắn sẽ còn đẩy nhiều gia đình, nhiều con người vào cảnh khốn cùng. Nhưng, có những mảnh đời không cần chờ cơn đại địch ập đến, vốn dĩ đã khốn cùng suốt mấy chục năm nay. Đấy là các ông TPB VNCH mà số phận của họ đã được “bên thắng cuộc” định đoạt từ 46 năm trước, sau cái ngày 30/4/1975 nghiệt ngã. Họ là những con người bị bỏ rơi, bị loại trừ ngay trên mảnh đất quê hương ruột thịt, nơi họ đang tồn tại. Số phận bi đát của các TPB, có lẽ không cần mô tả thêm trong bài viết này. Song cần nhắc lại một điều, đa số các ông đều kiếm sống bằng nghề bán vé số, đấy là đối với những ông còn khả năng lết được ra ngoài đường. Số khác, hoặc sống phụ thuộc vào người thân hay sự giúp đỡ có hạn của những tấm lòng bác ái. Lệnh “giãn cách xã hội” (do vậy) như thêm một nhát dao cứa vào những vết thương trên thân thể tật nguyền, chặt đứt phương tiện kiếm sống cuối cùng của những con người già nua và khốn khổ ấy.

Chiều nay, khi tôi đang nằm gặm nhấm nỗi buồn thì nhận được tin nhắn của một TNV cho biết, nơi ở của chú Huỳnh Thanh Long đã được sửa sang lại. Tôi phải dùng từ “nơi ở” vì không thể gọi đó là “ngôi nhà”. Với vỏn vẹn 20 triệu đồng, cha Vinh Sơn và nhóm TNV chỉ có thể sửa lại cái mái, dựng lại cái cột, láng lại cái nền cho chắc chắn để gia đình chú có chỗ che nắng, che mưa. Chú Long có một người con gái mắc bệnh tâm thần và một đứa cháu ngoại bị bại não, nằm một chỗ. Hàng ngày chú đi bán vé số, vợ chú đi rửa chén thuê, cộng thêm phần hỗ trợ về lương thực, dầu mỡ, mắm muối từ cha Vinh Sơn cũng đủ để cả nhà chú rau cháo nuôi nhau. Từ khi Sài Gòn bị cách ly, vợ chồng chú không đi làm được, cả bốn người sống nhờ vào sự cưu mang của cha.

Dù gì thì việc sửa được chỗ ở cho chú Long cũng là một tin vui nhỏ nhoi trong cái biển cả thăm thẳm nỗi buồn mang tên số phận TPB VNCH. Có lần, tôi đặt câu hỏi với một TNV rằng: “Nếu đơn cử về một ông có hoàn cảnh đáng thương nhất trong số 150 ông TPB mà cha Thành đang cưu mang, thì chị chọn ai?” Chị ấy trả lời: “Hoàn cảnh ông nào cũng đáng thương, cũng thê thảm cả. Nhưng mình thấy tội nhất là ông Nguyễn Văn Cừ bị mù cả hai mắt, cụt cả hai tay. Hiện ông đang thuê một căn gác gỗ bé xíu ở quận 8 ở tạm. Mọi sinh hoạt, ăn uống nhờ vào sự chăm sóc của cô em dâu. Căn gác ấy nóng lắm. Hôm bữa mình lên trao quà, ngồi mấy phút mà chịu không nổi”.Rồi chị chuyển cho tôi tấm hình chú Cừ. Nhìn hình ảnh người TPB già cụt cả hai tay, mù cả hai mắt, cởi trần để lộ thân hình gầy gò, tiều tuỵ, tôi rơm rớm nước mắt.

Từ khi Văn phòng Công Lý - Hòa Bình bị đóng cửa, Chương trình Tri ân TPB VNCH bị khai tử hai năm trước, cha Vinh Sơn và một số cha DCCT vẫn âm thầm giúp đỡ, hỗ trợ các TPB trong điều kiện bị bó hẹp và với khả năng có hạn. Công việc tri ân, giúp đỡ các TPB không chỉ cần sự đóng góp, sẻ chia từ các tấm lòng tự nguyện, mà còn đòi hỏi sự hy sinh âm thầm, chịu khó, chịu khổ, thậm chí chấp nhận hiểm nguy của các TNV. Hiện Sài Gòn có 150 ông TPB đang sống gần như phụ thuộc hoàn toàn vào sự cưu mang của cha Vinh Sơn. Và ông Long, ông Cừ chỉ là hai trong số 150 ông TPB có hoàn cảnh vô cùng éo le, bi đát trong thời gian bị giãn cách. Điều lo lắng nhất của anh chị em TNV lúc này là sức khỏe của cha. Cha Vinh Sơn không chỉ là người cưu mang các ông TPB, mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho mỗi anh chị em TNV, kể cả người có Đạo lẫn không có Đạo. Mỗi khi cha lên cơn đau hay phải nhập viện, chúng tôi đều lo lắng, thậm chí hoảng sợ. Sự khiêm nhường, uyên bác, tấm lòng quảng đại, tinh thần dấn thân tuyệt đối của cha chính là chất keo gắn kết anh chị em chúng tôi lại với nhau. Để có tiền mua gạo, rau mắm hàng tháng cho 150 ông, cha Vinh Sơn phải nhặt nhạnh, gom góp mọi thứ và chỉ nhận sự sẻ chia của người thân, anh em con cháu trong nhà, từ chối mọi sự quyên góp, giúp đỡ ồn ào.

Có lần tôi hỏi, vì sao cha phải gồng hết sức để lo cho các chú TPB trong khi cha còn quá nhiều công việc, mà thời gian và sức khỏe của cha có hạn. Cha trả lời tôi, như là đang nói với chính lòng mình: “Cha mắc nợ các ông ấy. Cả cuộc đời cha từ trẻ thơ, thanh xuân cho đến bạc đầu, cha đều mắc nợ những con người đã hy sinh cho cha có ngày hôm nay, nhất là những con người nghèo khổ bị bỏ rơi hơn cả”.

Đáng buồn thay, trên đất nước này có quá nhiều người bị bỏ rơi, nhưng các ông TPB VNCH chính là những con người “bị- bỏ- rơi- hơn- cả”. Có mấy ai sẵn sàng chìa bàn tay, mở tấm lòng ra với những con người bị bách hại, bị loại trừ như các ông?

Đã hai tuần, rồi hai tuần kế tiếp Sài Gòn bị giãn cách và vẫn chưa có điều gì bảo đảm sau 4 tuần, thành phố sẽ được nới lỏng, cho những con người khổ sở, những thân người tàn tạ kia lết ra khỏi nhà để bán vé số kiếm ăn. Các ca nhiễm mỗi ngày một nhiều thêm và nếu tình trạng “giãn cách xã hội” kéo dài nhiều tuần, thậm chí nhiều tháng thì liệu những người dân nghèo, những người tàn tật như các ông TPB có còn cầm cự nổi?

 

Nguồn: https://phamthanhnghien.blogspot.com/2021/06/nhung-con-nguoi-bi-bo-roi-hon-ca.html#more

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Tư 2024
Bộ phim Kẻ Nằm Vùng hay Cảm tình Viên (The Sympathizer) dựa trên tiểu thuyết cùng tên của tác giả Nguyễn Thanh Việt, được sản xuất bởi A24 và Rhombus Media, đạo diễn Hàn Quốc Park Chan-wook, với sự hiện diện của 2 tài tử nổi danh trong cộng đồng người Việt hải ngoại là bà Kiều Chinh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên, đã bắt đầu công chiếu tập 1 trên HBO từ ngày 14 tháng 4 năm 2024. Phim chiếu gần 10 ngày rồi nhưng không thấy giới phê bình văn học, nghệ thuật hải ngoại có bài nào nhận xét, đánh giá tập 1 và 2. Những cây đa, cây đề nổi tiếng trong làng báo, truyền thông hải ngoại thường viết bài bình luận tác phẩm văn chương, phim ảnh… hoàn toàn im lặng.
24 Tháng Tư 2024
Vốn là đảng cướp nên tìm một người có khả năng, vừa khôn ngoan vừa hiểm độc để có thể nắm đầu trùm công an là người ngăn chặn mọi chống đối từ bên trong cũng như bên ngoài thì không dễ kiếm. Đại diện trong Quốc Hội chỉ là bù nhìn. Đại hội đảng là chiến trường thanh lọc, sắp xếp hàng ngũ trung ương, địa phương và chính trị bộ là giai đoạn cuối cùng để chọn lãnh đạo tương lai. Đừng coi thường tiến trình "dân chủ" của CSVN đi từ trên xuống dưới. Vì mục tiêu của đảng là cầm quyền. Mọi đe dọa quyền lực đảng có nghĩa đảng sẽ bị tiêu diệt. Để tìm lãnh đạo có khả năng đó đòi hỏi Khôn và Ác. Từ trên...
23 Tháng Tư 2024
Tuy nhiên lịch sử của Việt Nam đã phủ nhận sự mạo nhận này. Chưa hề có cuộc trưng cầu ý kiến nào chứng minh “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân”. Vì vậy, khi bị chống đối, ban Tuyên giáo Trung ương đã quay cuồng với giọng điệu thù nghịch: “Tính chất nguy hiểm của những phương thức, thủ đoạn này ở chỗ chúng tạo dựng nhận thức sai lệch, mơ hồ, hoài nghi, hoang mang, dao động, gây “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, làm lung lay niềm tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, tạo tâm lý bức xúc, chống đối trong xã hội. Điều đó ảnh hưởng tiêu cực đến...
22 Tháng Tư 2024
Điều đáng chú ý là Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính cả hai lần gặp hai vị lãnh đạo công nghệ này đều mời họ xây dựng nhà máy sản xuất ở Việt Nam. Trong khi đó, khác với Samsung, cả hai công ty này đều không sở hữu nhà máy sản xuất sản phẩm cho chính họ. Điều đó khiến nhiều người đặt ra câu hỏi là lãnh đạo Hà Nội có thực sự hiểu đối tác mình đang nói chuyện? Ai cũng thấy Việt Nam đang đứng trước những cơ hội lớn để nhận được đầu tư lớn hơn về công nghệ nói riêng và kinh tế nói chung
21 Tháng Tư 2024
Cũng đáng chú ý là chuyến thăm Trung Hoa của ông Huệ đã xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Đảng CSVN cách chức Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng ngày 20/03/2024. Ông Thưởng, 54 tuổi từng được coi là ngôi sao sáng trong 4 Lãnh đạo hàng đầu, và là người có nhiều triển vọng thay ông Nguyễn Phú Trọng. Ông bị cách chức vì “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm”. Tham nhũng cũng có vai trò trong vụ mất chức của ông Thưởng. Vì vậy, chuyến đi Bắc Kinh của ông Vương Đình Huệ càng được củng cố cho vị trí chính trị của ông trong tương lai, vì chính ông đã bảo đảm với Tập Cận Bình và các nhà lãnh đạo...
17 Tháng Tư 2024
Ở tấm thứ nhất, hình một viên cảnh sát mặc bộ quần áo màu kem, nón kết cũng màu kem là điều hoàn toàn sai. Đồng phục của cảnh sát VNCH là áo trắng, quần xám, áo 2 túi, nút áo trên gần sát cổ, không hở cổ hoặc phanh ngực, bên trên túi phải có bảng tên, tay áo trái có huy hiệu cảnh sát. Nón kết cũng trên trắng, viền xám ở dưới. Huy hiệu có dòng chữ Tổ Quốc, Công Minh, Liêm Chính khác với huy hiệu của quân đội là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm. Cái chào tay của người trong hình cũng sai không đúng quân phong, quân kỷ. Khi chào, lòng bàn tay phải úp xuống, ngón cái hơi quặp lại, 4 ngón còn lại duỗi thẳng khép vào nhau, cánh tay...
17 Tháng Tư 2024
ngoại giao của nước VNcs tùy theo từng thời điểm, có thể khi công bố Sách Trắng Quốc Phòng năm 2009 thì TQ chưa có những hành vi manh động hung hăng như hôm nay, thế nhưng khi công bố lần thứ hai năm 2019 khi TQ gia tăng cường độ lấn chiếm thì chủ trương của Việt Nam vẫn không thay đổi, điều đó đặt ra một câu hỏi là liệu nhà cầm quyền csVN vẫn chấp nhận không thay đổi đường lối quốc phòng trong khi chủ quyền quốc gia đang bị đe dọa nhằm đổi lấy một nền hòa bình nhu nhược, yếu ớt, và sự độc lập đang bị chỉ trích khi dân chúng nhìn thấy giới lãnh đạo TQ xem đảng csVN như thủ hạ của mình...
12 Tháng Tư 2024
Hai nhóm gồm hơn 30 nhà lập pháp Mỹ hồi cuối tháng 1 đã gửi các bức thư chung tới Bộ trưởng Raimondo để kêu gọi chính quyền Biden không công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam. Họ lập luận rằng Việt Nam không đáp ứng các yêu cầu về thủ tục để thay đổi tình trạng và cho rằng việc cấp quy chế này cho quốc gia Đông Nam Á sẽ là “một sai lầm nghiêm trọng.” Kể từ năm 2002, khi Mỹ bắt đầu vụ điều tra chống bán phá giá đầu tiên đối với cá phi lê đông lạnh nhập từ Việt Nam, Washington coi quốc gia Đông Nam Á là một “nền kinh tế phi thị trường.” Trong 21 năm qua, Mỹ đã áp thuế chống phá phá giá đối với nhiều mặt hàng...
11 Tháng Tư 2024
Suy nghĩ gần giống như Phan Châu Thành, Minh Tâm Lê: Hy vọng sắp tới, khi ngắm tượng, nhân dân Nghệ An sẽ khơi dậy được sự tự hào truyền thống, không còn ‘xin gạo cứu đói khi giáp hạt’, không còn chứng kiến những thảm cảnh đau lòng như con em chui vào container” để sang lao động ở Anh, ở châu Âu, không còn cảnh leo hàng rào ở biên giới Mexico - Mỹ để thế lực thù địch, phản động bôi nhọ. Tin tưởng vào một ngày mai tươi mới
10 Tháng Tư 2024
Chủ trương “đảng hóa các tổ chức người Việt ở nước ngoài” là một chính sách từ thập niên 80 nhưng đảng giả bộ như không biết nên đã tìm cách phủ nhận: “Thậm chí các đối tượng còn rêu rao rằng, Việt Nam đang tìm cách “đảng hóa” với cả những hội, đoàn trong tương lai mà Đảng hậu thuẫn tại hải ngoại! Các đối tượng cố tình xuyên tạc, vu cáo rằng kể từ Nghị quyết 23-NQ/TW ngày 12/3/2003 về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đến Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26/3/2004 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài được triển khai “thực chất là những chiêu trò ru ngủ giả hiệu dân chủ”!